Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 97. Dạy nói

Chương 97: Dạy nói
Bé con cười chỉ thấy răng mà không thấy mắt đâu, duỗi tay ra nhận nhưng không đưa vào miệng mình mà lại đưa đến bên miệng Tô Tiếu Tiếu, ý bảo cô ăn.
Tô Tiếu Tiếu hướng dẫn cậu bé: “Bánh Đậu nhỏ muốn làm gì nào? Con phải mở miệng nói thì mẹ mới biết con muốn làm gì, muốn mẹ ăn kẹo sao, con không nói được câu dài như vậy thì con nói ‘mẹ… a…’ như vậy, mẹ sẽ biết ngay, nhưng nếu con không nói thì mẹ cũng không biết được đâu.”
Bánh Đậu Nhỏ phồng má chứ không nói chuyện, thấy Tô Tiếu Tiếu không ăn cũng sốt ruột muốn nhét vào trong miệng cô.
Tô Tiếu Tiếu ngửa đầu ra sau, tránh khỏi tay cậu bé.
Bánh Đậu nhỏ “oa” một tiếng bật khóc.
Tô Tiếu Tiếu thật sự không có cách với cậu bé, cậu bé thật sự cái gì cũng hiểu, cái gì cũng biết nhưng chỉ không muốn học nói mà thôi.
Cô nhẹ nhàng cầm tay cậu bé rồi cắn nhẹ một kẹo sữa của cậu bé: “Được rồi được rồi, đàn ông con trai không khóc, mẹ đùa con thôi, nhưng mà Bánh Đậu nhỏ vẫn phải mở miệng nói chuyện đi nhé, mẹ hiểu Bánh Đậu nhỏ cho nên mới biết con muốn làm gì, nhưng giống như anh hai và cả anh Trụ Tử cũng không thể đoán được Bánh Đậu nhỏ muốn làm gì đâu. Vậy con phải mở miệng nói với các anh, đúng không? Ví dụ như bây giờ, mẹ ăn được kẹo sữa mà Bánh Đậu nhỏ đưa, để biểu đạt cảm ơn mẹ sẽ nói ‘cảm ơn,’ khi mẹ cảm thấy rất ngọt sẽ nói ‘kẹo sữa của Bánh Đậu nhỏ thật ngọt,’ nhưng nếu như mẹ giống như Bánh Đậu nhỏ không nói chuyện vậy Bánh Đậu nhỏ mãi mãi cũng không biết cảm giác của mẹ, đúng không?”
Bánh Đậu nhỏ bỏ kẹo sữa mà Tô Tiếu Tiếu đã cắn vào miệng mình với vẻ tủi thân, quai hàm hơi phồng lên, hai hàng mi dài như cánh quạt vương nước mắt, đôi mắt to ngấn nước chớp một cái đánh rơi hai hạt đậu vàng từ trong hốc mắt xuống.
Tô Tiếu Tiếu đau lòng chết mất, Bánh Đậu nhỏ vô cùng ngoan, thật sự rất ít khóc và gần như chưa từng khóc qua, nhưng cậu bé đã gần hai tuổi rồi mà vẫn chưa chịu nói chuyện, Tô Tiếu Tiếu có hơi nôn nóng, cũng muốn giúp cậu bé nói chuyện.
Cô lấy khăn tay lau khô nước mắt cho cậu bé, lại hôn cậu bé: “Được rồi, mẹ có hơi nôn nóng, bởi vì mẹ quá muốn nghe Bánh Đậu nhỏ nói chuyện quá, vậy đến khi Bánh Đậu nhỏ muốn nói chuyện lại nói với mẹ được không?”
Tô Tiếu Tiếu vừa dứt lời đã nghe thấy một tiếng nhỏ bé ngọt ngào và mềm mại như sữa: “Mẹ…”
Cô mất một lúc vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh, nhìn Bánh Đậu nhỏ với vẻ sững sờ, mắt to trừng mắt nhỏ, sau đó cô lập tức mừng rỡ như điên, cũng không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung tâm trạng sục sôi của mình lúc này, nhưng cô vẫn rất khó tin: “Bánh Đậu nhỏ, con mở miệng nói chuyện sao? Vừa rồi con mới gọi mẹ, đúng không?”
….
Hiển nhiên Bánh Đậu nhỏ sẽ không trả lời câu hỏi này của Tô Tiếu Tiếu, kẹo sữa đã nhét đầy quai hàm của cậu bé làm nó phình lên, cậu bé nghiêng đầu, cong đôi mắt to nhìn Tô Tiếu Tiếu rồi nhoẻn miệng cười, sau đó húc cái đầu nhỏ tới dường như có hơi ngại ngùng.
Trẻ con thật sự quá có sức chữa lành, nếu không phải tay của cậu bé còn chưa khỏi hẳn thì Tô Tiếu Tiếu chỉ hận không thể ôm cậu bé thơm lấy thơm để rồi giơ lên thật cao, sao trẻ con nhân loại có thể đáng yêu như vậy cơ chứ?
“Nghe thấy Bánh Đậu nhỏ nói chuyện mẹ thật sự vô cùng vui, mẹ hy vọng sau này mỗi ngày đều có thể nghe thấy Bánh Đậu nhỏ nói chuyện, được không?”
Bé con ôm cổ Tô Tiếu Tiếu mà không nói gì nữa.
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu cậu bé, không cưỡng ép cậu bé và sau này cũng sẽ không ép nữa, đứa nhỏ quá ngoan, đợi khi cậu bé muốn nói nhất định sẽ nói thôi.
Lại đến giờ chuẩn bị cơm trưa, Tô Tiếu Tiếu chế dầu từ thịt ba chỉ trước.
Một nồi còn lại để hấp cơm lương thực phụ, khoai lang cơm trắng ăn đến ngán rồi, Tô Tiếu Tiếu lại thay mấy thứ như gạo lứt, lúa mì và ngô tách hạt vào, tóm lại cứ đảm bảo phối hợp với lượng cơm trắng thế nào cũng không khó ăn và giá trị dinh dưỡng cũng cân bằng hơn.
Heo ở thời buổi này sẽ không quá béo, các hộ gia đình đều thiếu dầu nên mọi người đều không muốn ăn thịt nạc, khi mua thịt dù có quan hệ tốt đến đâu cũng sẽ phối nửa nạc nửa mỡ mà sẽ không cho thịt mỡ quá nhiều, Hàn Thành mua về khoảng chừng hơn nửa cân thịt ba chỉ và hơn bốn lạng thịt nạc.
Sò biển không thể để lâu, buổi trưa ăn sò biển trước, mỗi con sò biển lớn chia làm hai, kêu Cơm Nắm chuyển ghế nhỏ tới ngồi bên máy bơm nước rửa sạch từng con rồi phơi khô róc nước để dùng.
Tô Tiếu Tiếu bắt đầu chuẩn bị sốt tỏi băm, cô bóc rất nhiều tỏi nhưng thực sự không nỡ bỏ dầu vào để xào tỏi mà chỉ cho mấy miếng tóp mỡ đã thái thành hạt lựu rồi thêm tỏi băm vào trong, lại chế thêm một ít xì dầu, muối, và một ít rượu trắng để khử tanh, vậy là dấm tỏi phiên bản đơn giản xem như đã hoàn thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận