Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 294: Hiểu chuyện 2

Hàn Thành không ngờ điều mà Trụ Tử quan tâm nhất lại chính là vấn đề này, anh duỗi tay xoa đầu đứa trẻ: “Đều
sống trong cùng một bộ đội, ngày nào cũng có thể gặp được nhau, nhà bọn chú luôn là gia đình thứ hai của cháu, khi nào muốn về thì cứ về, lúc nào muốn ở với Cơm Nắm và Bánh Đậu cũng được, chẳng qua có thêm vài
người thương cháu mà thôi, chú Hàn cảm thấy vui cho cháu, bà nội cháu cũng vậy, bà ấy mãi mãi là bà nội của cháu, cũng sẽ cảm thấy mừng thay cho cháu?
Trụ Tử cúi đầu nước mắt không ngừng rơi, cậu bé cũng không cần cha mẹ ông bà gì hết, cậu bé chỉ muốn mãi mãi làm người nhà của chú Hàn và dì Tô, làm anh em của Cơm Nắm và Bánh Đậu, còn có tất cả người nhà ở thôn
Tô Gia như bà ngoại, Đại Bảo và Tiểu Bảo nữa, cậu bé mãi mãi không muốn rời xa những người nhà này, hu hu hu
hu…
Triệu Tiên Phong ném cho Hàn Thành một ánh mắt “tôi biết ngay sẽ thế này mà” Hàn Thành trả lại cho anh ta “không thì thế nào nữa”
Hàn Thành ôm Trụ Tử đặt lên đùi mình và xoa đầu cậu bé, bây giờ cậu bé đã có dáng người của một bé trai hơn
bảy tuổi, cân nặng cũng đạt tiêu chuẩn, phát triển rất tốt, cũng được tính là không hổ thẹn với lão thủ trưởng và
không hổ thẹn với cha mẹ của cậu bé.
Lần trước ở thủ đô anh rất muốn nhắc đến với lão thủ trưởng, nhưng khi đó lão thủ trưởng vẫn còn bị người lén
lút giám sát, cũng không tiện chuyện gì, sau này lại nghĩ đến mấy năm nữa đợi thế cục bình ổn hơn một chút, hoặc đợi bọn họ đến thủ đô rồi lại nói sau, nhưng lại không ngờ cha mẹ của Trụ Tử sẽ về đây trước. “Chú Hàn thường nói đàn ông phải kiên cường, đổ máu chứ không đổ lệ, cho dù là cha mẹ ruột của cháu hay là cha nuôi, bọn họ đều là những quân nhân bảo vệ quốc gia đầu đội trời chân đạp đất, cho nên chú muốn cháu chuẩn bị tâm lý sẵn sàng từ trước, dì Tô của cháu cũng rất luyến tiếc cháu, dì Tô cũng không biết hôm nay chú sẽ nói những lời này với cháu, trong bụng dì còn mang hai bé cưng nên tâm trạng cũng không thể quá kích động, có thể đồng ý với chú Hàn về nhà vẫn giống như bình thường, tạm thời đừng nhắc tới chuyện này trước được không?” Thật ra Tô Tiếu Tiếu biết, Hàn Thành chỉ lo lắng Trụ Tử về nhà sẽ khóc khiến Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ cũng khóc theo, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của Tô Tiếu Tiếu.
Trụ Tử chợt ngẩng đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Hàn Thành, trên hàng lông mi vừa dài vừa cong còn treo
giọt lệ: “Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ đồng thời nằm trong bụng của dì Tô sao ạ? Hai em ấy sẽ ra cùng nhau
sao ạ?”
Hàn Thành dở khóc dở cười, mỗi ngày mấy anh trai này đều gọi Bánh Bao nhỏ, Bánh Trôi nhỏ với bụng của Tô
Tiếu Tiếu, mới đầu không biết là song sinh, bây giờ cho dù biết là song sinh cũng không biết giới tính, làm sao anh biết hai Bánh Bao nhỏ hay là hai Bánh Trôi nhỏ chứ? Đương nhiên, anh hy vọng nhất là cả Bánh Trôi nhỏ và Bánh Bao nhỏ cùng ra đời.
“Tạm thời vẫn chưa biết là hai em gái hay là ai em trai, hay là một em trai một em gái, phải đợi đến khi em bé ra
đời mới biết được, chuyện này Cơm Nắm và Bánh Đậu vẫn chưa biết, trước tiên cháu đừng nói cho các em biết
nhé”
Trụ Tử nhỏ nghiêm túc gật đầu, Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ đều không biết chú Hàn sẽ nói với cậu bé trước,
đây cũng là bí mật giữa cậu bé và chú Hàn, lập tức cảm thấy khoảng cách giữa mình và chú Hàn lại kéo gần hơn
không ít.
Trụ Tử nhỏ lấy lại bình tĩnh, hỏi: “Chú Hàn, vậy sau này cháu còn có thể cùng luyện tập sáng với đám người Cơm Nắm và Cá Nhỏ không ạ?”
Câu hỏi này, Triệu Tiên Phong đồng ý thay Hàn Thành: “Đương nhiên có thể, trước đây cha cháu vẫn thường
cùng tập luyện với bọn chú, chú tin sau này cậu ta cũng sẽ gia nhập vào đội ngũ của chúng ta, còn cả Bánh Đậu nhỏ nữa, năm nay tuổi mụ cũng ba tuổi rồi, năm sau lại có thể gia nhập vào đội ngũ của chúng ta, Trụ Tử nhỏ,
cháu tin chú Triệu đi, cháu ngoại trừ đổi một chỗ ăn chỗ ngủ, có thêm vài người thương cháu ra thì tất cả vẫn giống như thường Hàn Thành xoa đầu Trụ Tử nhỏ: “Là như vậy không sai, đúng rồi? Hàn Thành hỏi Triệu Tiên Phong: “Không phải
lão Châu ở bên cạnh nhà tôi đã chuyển đi rồi sao? Gần đây tôi qua đường đều thấy cửa sân nhà cậu ấy đóng
miết”
Điều động công việc sau năm mới là chuyện rất bình thường. Triệu Tiên Phong gật đầu: “Hình như nói là mẹ ruột sinh bệnh lại không muốn qua đây nên xin được điều về địa phương để tiện chăm sóc.
Hàn Thành: “Vậy có thể nói với cấp trên một tiếng cho cả nhà Trụ Tử vào ở nhà đó được không?”
1018 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận