Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 219: Cô Tô

Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt lại và ngồi xổm xuống, đón đứa trẻ giống như khẩu pháo nhỏ lao về phía cô: “Bánh
Đậu nhỏ chậm một chút nào, đừng để ngã.
Bánh Đậu nhỏ ôm mẹ cọ cọ không nỡ buông tay.
Trụ Tử nhỏ cầm cái ghế nhỏ của em trai lên, Cơm Nắm nhỏ cũng chạy bước nhỏ tới: “Tới đây nào Bánh Đậu nhỏ,
mẹ còn phải lên lớp nữa.
Bánh Đậu nhỏ ngoan ngoãn nằm nhoài lên lưng anh hai, để mặc anh hai cõng mình về lớp. Có đôi khi Trụ Tử nhỏ
sẽ cõng về cũng có đôi khi là Cơm Nắm cõng về, một màn này cũng là phong cảnh ở lớp một.
Tô Tiếu Tiếu đã dạy bọn trẻ được một khoảng thời gian, muốn hiểu rõ nền tảng của tụi trẻ nên hôm nay làm ra
một bài kiểm tra, cũng chính là nói tiết này sẽ kiểm tra đột xuất.
Đám cà rốt nhỏ chưa có sự chuẩn bị gì đều rất mơ hồ, cũng không yên tĩnh giống như bình thường mà bắt đầu
châu đầu ghé tai.
Không biết là học sinh nào khởi đầu: “Thưa cô Tô, bọn em không kiểm tra đâu, bọn em muốn nghe cô giảng bài
a.”
“Đúng đúng đúng, bọn em không kiểm tra đâu, bọn em muốn nghe cô giảng bài”
Cơm Nắm nhỏ hét một câu: “Yên lặng chút đi nào”
Các bạn nhỏ đều ngậm miệng.
Tô Tiếu Tiếu bảo: “Đây chỉ là một bài kiểm tra đơn giản để hiểu rõ hơn, cô muốn biết bây giờ các học sinh đang
ở trình độ gì sau đó lại điều chỉnh tiến độ của chương trình học, các em học sinh không cần quá lo lắng, cứ
giống như làm bài tập về nhà bình thường là được, nhưng đây là bài thi kín, không thể xem sách giáo khoa tìm
đáp án, có thể làm bao nhiêu thì làm bấy nhiêu, đều rõ cả chưa?”
Các bạn nhỏ gật đầu: “Rõ rồi ạ” Tô Tiếu Tiếu chia tổ xong lại đặt bài trước bàn học xếp hàng đầu, để mỗi người trong tụi nhỏ lấy xong một bản
thì truyền xuống.
Mọi người đều có bài kiểm tra và Bánh Đậu nhỏ cũng phải có, Tô Tiếu Tiếu đi đến cuối cùng, lấy một “bài kiểm
tra” cho Bánh Đậu nhỏ, cái gọi là “bài kiểm tra” này chẳng qua là cô vẽ mấy động vật nhỏ lên trên rồi kêu Bánh
Đậu nhỏ dựa theo mà mô phỏng lại trên bảng đen.
Bánh Đậu nhỏ cũng thích “bài kiểm tra” của mình, cầm trong tay vẫn luôn híp mắt cười để lộ mấy cái răng sữa
nhỏ, nhìn mẹ mà vô cùng vui vẻ.
Khi các bạn nhỏ kiểm tra vô cùng yên tĩnh, Cơm Nắm làm xong rất sớm lại đi xem Bánh Đậu nhỏ vẽ tranh, còn cầm tay cậu bé giúp cậu bé sửa đúng nét bút thuận. Bánh Đậu nhỏ tức giận vung tay của anh trai ra, không cho cậu bé dạy.
Thẳng đến khi chuông tan lớp vang lên, Tô Tiếu Tiếu mới kêu các bạn học xếp hàng cuối thu từng bài một lại.
Cơm Nắm nhỏ thu bài thi, Trụ Tử nhỏ nắm tay Bánh Đậu nhỏ đi theo phía sau Cơm Nắm. Bánh Đậu nhỏ kiễng chân đưa bảng đen cho mẹ, giao “bài kiểm tra” của mình lên.
Cơm Nắm nhỏ thu hết bài thi mà người khác giao lên: “Cô Tô, em giúp cô mang bài kiểm tra lên văn phòng nha
Ở trường học, Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ thường gọi Tô Tiếu Tiếu là cô Tô. Tô Tiếu Tiếu cũng mặc cho đám
trẻ vui vẻ.
Một đứa trẻ giúp cô ôm bài thi, một đứa trẻ cõng Bánh Đậu nhỏ, còn Tô Tiếu Tiếu thì nhẹ nhàng thoải mái cầm bảng nhỏ trở về văn phòng.
Những giáo viên khác ở trong văn phòng vô cùng ngưỡng mộ.
Tô Tiếu Tiếu ôm Bánh Đậu nhỏ từ trên lưng Trụ Tử nhỏ xuống: “Bánh Đậu nhỏ nói tạm biệt với các anh đi, các
anh tiết sau ngoan ngoãn nhé, tan lớp là về nhà ngay”
Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ đồng thanh đáp: “Cô Tô, bọn em lên lớp rất ngoan ạ!”
Cô Trần dạy toán lớp một cũng vừa cười vừa bảo: “Tôi có thể làm chứng, bạn học Trương Trụ và đồng chí Hàn
Tĩnh lên lớp rất ngoan.
Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ nói tạm biệt với các vị giáo viên rồi trở về lớp học.
Hôm nay Tô Tiếu Tiếu muốn đi chợ mua ít đậu phụ và nội tạng gì đó, định mang cả bài thi về nhà chữa luôn.
Con trai của cô Mạc cũng học ở lớp Tô Tiếu Tiếu, biết hôm nay Tô Tiếu Tiếu cho làm bài kiểm tra, thấy cô không
sửa mà mang đi mới hỏi cô: “Cô Tô, cô không sửa xong bài thi rồi mới đi sao? Tôi còn muốn xem con trai tôi thi được bao nhiêu điểm nữa”
Tô Tiếu Tiếu mỉm cười và đáp: “Về nhà còn chút việc, buổi chiều tôi về chữa bài, đến ngày mai là biết ngay.
Sau khi Tô Tiếu Tiếu dắt Bánh Đậu nhỏ đi, cô Mạc mới nói: “Mang về nhà sửa, đến khi đó hai đứa con nhà cô ta thi được một trăm điểm, còn con nhà người khác không đạt yêu cầu thì tìm ai nói lý đây? Ờ, cơ mà làm giáo viên cho con mình đúng là tốt, cũng không cần sửa thành một trăm điểm, ngược lại nói với bọn trẻ đề thi từ trước cũng có thể thi được một trăm điểm, đến lúc đó lộ ra con trai nhà mình thông minh còn con người khác thì dốt, thế này có thể diện biết bao.
1020 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận