Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 332: Bánh trôi nhỏ

Anh xoa mũ con hổ của Bánh Bao nhỏ: “Ăn chậm một chút, lượng cơm sắp vượt qua anh con rồi đấy.
Bây giờ người có lượng cơm lớn nhất trong nhà là Cơm Nắm nhỏ, Hàn Thành cảm thấy Bánh Bao nhỏ lớn thêm một chút nữa rất có khả năng sẽ vượt qua Cơm Nắm nhỏ.
Bánh Bao nhỏ cũng không nghe hiểu, cậu bé có đồ ăn là vui vẻ, thẳng đến khi nửa bát cháo bột mới thêm đó ăn xong mới thấy hài lòng thỏa mãn.
Cơm Nắm đi rửa bát, Bánh Đậu nhỏ cẩn thận giúp em trai lau miệng: “Em trai, em thật lợi hại, có thể ăn được hai
bát cơm, trong khi anh trai mới ăn được một bát thôi, khi anh trai lớn như em có khả năng còn chưa biết ăn cơm luôn đó, nhưng lần sau em có thể đừng làm bẩn yếm nhỏ được không, thời tiết lạnh như vậy, mẹ giặt yếm rất mệt, em cũng có thể bớt tè dầm một chút được không? Mẹ giặt tã cũng rất mệt đó. Nếu em đồng ý, đợi khi em
mọc răng có thể ăn thịt, anh trai sẽ nhường đùi gà cho em ăn…”
LL 77
Hàn Thành: Nếu không phải Bánh Đậu nhỏ vẫn luôn trưởng thành dưới mí mắt mình thì anh còn sắp cho
rằng con trai nhỏ bị người đánh tráo, bé trai ngày trước nho nhã yên tĩnh đến thế sao bây giờ lại nói nhiều như
vậy?
Hàn Thành còn muốn nhắc nhở yếm và tã của cậu bé phần lớn đều là do anh giặt, chứ hoàn toàn không đến phiên mẹ của cậu bé.
Anh lo lắng Bánh Bao nhỏ ngồi quá lâu sẽ không tốt cho lưng nên ôm cậu bé dậy đi lại.
Tô Tiếu Tiếu cũng đút cho em gái ăn xong đi ra ngoài, đang để cô bé nằm trên đầu vai mình nhẹ nhàng vuốt
lưng, đôi long phụng thai lần lượt nằm trên vai cha mẹ đưa mắt nhìn nhau, đều tự ợ một cách đầy thỏa mãn, hai vợ chồng lắc đầu, nhìn nhau mà cười.
Hàn Thành cũng gần đến giờ phải đi làm, anh thả Bánh Bao nhỏ lên giường trúc có lót chăn bông, duỗi tay đón Bánh Trôi nhỏ trong tay Tô Tiếu Tiếu thơm một cái.
Bánh Trôi nhỏ thích nhất là cha ôm cô bé, thơm cái là cô bé cười ngay, đôi mắt cong thành hình trăng khuyết, cái lúm đồng tiền xinh đẹp giống y như mẹ cũng chạy ra ngoài, nhìn cô bé mà trái tim của Hàn Thành cũng mềm nhũn. Anh đặt cô bé xuống chỗ cách Bánh Bao nhỏ xa một chút, còn không quên dặn dò: “Bánh Bao nhỏ không được bắt nạt em gái đâu đấy.
Bánh Bao nhỏ chưa bao giờ từng bắt nạt em gái không hiểu gì, cũng không so đo với cha, chỉ ở trên chăn bông nhỏ cố gắng học lẫy người đại pháp của mình.
Hàn Thành cài cúc áo cổ, Tô Tiếu Tiếu quấn khăn quàng cổ lên cổ anh: “Coi trí nhớ của em này, lần trước chị cả
nói khi nào tới ấy nhỉ?”
Trưởng học của Cơm Nắm đã cho nghỉ, Trụ Tử cũng đã theo vợ chồng Nhã Lệ về thủ đô thăm ông nội, nhưng chị cả, Đại Bảo và Tiểu Bảo vẫn chưa đến, Tô Tiếu Tiếu mới nhớ đến hỏi.
Hàn Thành kéo tay cô đặt bên môi hà hơi rồi chà xát: “Tay em lạnh quá, nhớ đeo găng tay vào, chắc hẳn muộn nhất cũng là trong hai ngày tới thôi, lần trước nói mua được vé hôm nào thì hôm đó qua.
י,
“Hôm nay em đừng ra ngoài, hôm qua anh đã dặn lão Hồ rồi, buổi trưa sẽ gửi ít thịt cừu tới đây, buổi tối nhà
mình ăn nồi canh thịt cừu, không muốn làm thì đợi anh về rồi làm sau, ăn cơm muộn một chút cũng không sao”
Hàn Thành lại nói.
Tô Tiếu Tiếu ôm anh cọ cọ: “Thịt cừu phải nấu rất lâu, đợi anh về thì muộn quá, đã đồng ý với đám trẻ tự tay nấu
cơm cho tụi nó ăn rồi, em sẽ không nuốt lời đâu, em đun nước rửa đồ sẽ không lạnh, anh tan làm thì về sớm một
chút”
Hàn Thành đáp: “Ừm, gần đây cũng không bận cho lắm, tan làm là về luôn
“Đúng rồi? Tô Tiếu Tiếu ngẩng đầu: “Sao năm nay anh không đến thủ đô công tác? Còn có thể thuận tiện đi
thăm ông nội của Trụ Tử luôn.
Hàn Thành lắc đầu: “Anh kêu người khác đi thay anh rồi, đám trẻ nhỏ như vậy, anh không yên tâm.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ ngợi thấy cũng đúng, Hàn Thành tranh thủ thời gian đi, hai vợ chồng cũng không dính lấy
nhau nữa.
Hàn Thành vừa mới rời đi, Tô Tiếu Tiếu đã nghe thấy bên ngoài sân có người hô to: “Cô ơi cô ơi, Cơm Nắm, Bánh
Đậu nhỏ…”
Còn không chỉ có một giọng nói, cô vui mừng nhìn ra ngoài, Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ đưa mắt nhìn nhau, Cơm Nắm nói một câu: “Mẹ ơi, là giọng của Đại Bảo và Tiểu Bảo.
Bánh Đậu nhỏ cũng vô cùng vui vẻ, cong đôi mắt lại: “Mẹ, là anh Đại Bảo và anh Tiểu Bảo đúng không?”
Bánh Đậu nhỏ vừa nói xong đã bị Cơm Nắm nhỏ kéo đi, giống như hai mũi tên rời cung chạy ra ngoài…
Tô Tiếu Tiếu ở trong nhà nhìn đôi long phụng thai, mắt to trừng mắt nhỏ: “Hai anh lớn ở nhà bà ngoại tới rồi, lại có người chơi cùng các con rồi đấy, các con có vui không hửm?”
Đáp lại cô là Bánh Bao nhỏ thở phì phò dùng hết sức bình sinh cố gắng lật người và Bánh Trôi nhỏ dùng hết toàn bộ sức mình lắc cái lắc chuông trong tay…
1000 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận