Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 445: Chung Tuệ Minh

Lão Hồ nói xong, lại lấy một cái tai heo từ dưới gầm ra: “Đây là món Bánh Bao nhỏ thích ăn, cầm về làm cho thằng cún ăn đi”
Lão Hồ vô cùng thích Bánh Bao nhỏ, cảm thấy cậu bé lớn lên giống tiểu phúc tinh, bộ dáng nần nẫn thịt mỉm cười khiến người nhìn vào mà tâm trạng cũng thoải mái, đến nhà giống như thần tài nhỏ tới nhà vậy, tóm lại chính là tinh thần sảng khoái, trước đây khi nhỏ một chút còn có thể vớt về nhà ông ta ăn một bữa cơm, bây giờ lớn hơn một chút cũng không chịu đi với ông ta nữa.
Lão Hồ nào có biết Bánh Bao nhỏ bị người lớn trong nhà hạn chế không cho phép lại đến nhà người khác ăn chực, nếu như Tô Tiếu Tiếu cho phép, cậu bé có thể một tuần ba ngày cùng chú lão Hồ ”trông có vẻ nhà có nhiều thịt nhất” về nhà ăn cơm.
Tô Tiếu Tiếu cũng không khách sáo: “Cảm ơn anh, tính hết tổng cộng bao nhiêu tiền vậy?”
Lão Hồ theo bản năng muốn nói không cần tiền, tặng cho Bánh Bao nhỏ ăn, nhưng ông ta hiểu cả nhà Tô Tiếu Tiếu không thu tiền chắc chắn sẽ không lấy, nên lời đến bên miệng đổi thành báo cái giá thấp nhất. Hàn Thành nhận thịt và cảm ơn lão Hồ, cả gia đình lại đi mua những thứ khác.
Đợi đồ ở bên này mua xong rồi, Tô Tiếu Tiếu thấy đã gần đến giờ cơm, nói với Hàn Thành: “Hàn Thành, anh mang đồ về nhà trước đi, sau đó đi tới nhà Cá Nhỏ đón con, em và Cơm Nắm đi vào chợ cóc xem có thể mua được dứa không”
Hàn Thành liếc mắt nhìn con trai, bảo: “Em đừng chiều hư con, không phải đã mua ớt xanh rồi sao? Cũng không phải cứ nhất định phải dùng dứa”
Tô Tiếu Tiếu kéo tay đứa lớn, hiện ra cái lúm đồng tiền nhỏ: “Hiếm khi con trai em muốn ăn, vậy em muốn cùng con trai lớn nhà mình đi dạo khắp nơi đấy, được không?”
Tuy rằng Tô Tiếu Tiếu đối xử với mỗi một đứa trẻ trong nhà đều công bằng, nhưng vì Cơm Nắm lớn nhất, không cần chăm sóc nhiều cho lắm, lại thêm độc lập lại có chủ kiến, so ra thời gian ở bên cậu bé và độ quan tâm không nhiều bằng mấy đứa nhỏ, hiếm khi có cơ hội như vậy, Tô Tiếu Tiếu muốn ở thêm với Cơm Nắm một lúc.
Hàn Thành cạn lời.
Nếu như sau người Cơm Nắm nhỏ có cái đuôi thì lúc này chắc hẳn sẽ vẫy lên: “Đúng đó cha ơi, cha đừng cản trở
con và mẹ đi dạo nữa, bai bai…” Nói xong đã đẩy vai Tô Tiếu Tiếu đi về phía trước.
Hàn Thành nhìn con trai đã lớn cao ngang Tô Tiếu Tiếu, tiểu tử thối này đã lớn đến vậy rồi nhưng anh vẫn chưa từng động qua một cọng tóc của cậu bé, hôm nay lại thấy ngứa tay.
Tô Tiếu Tiếu và Cơm Nắm đi tới chợ cóc dưới gầm cầu, trải qua sự biến đổi vài năm này, nơi này đã biến thành một cái chợ cỡ nhỏ, đồ bày bán cũng đa dạng thứ gì cũng có, không biết từ khi nào đã bắt đầu ngay cả thịt heo cũng có người bán.
Hiếm khi làm món thịt xào dứa một lần nên Tô Tiếu Tiếu lại mua thêm nửa cân thịt nữa, còn mua thêm hai quả dứa không tệ, nghĩ dứt khoát cho đám trẻ ăn một bữa no.
“Mẹ ơi, hình như người đó là dì Chung” Cơm Nắm chỉ vào một người phụ nữ đẩy xe đạp bán quần áo ở cách đó không xa,
bảo.
Tô Tiếu Tiếu nhìn theo hướng ngón tay của cậu bé, quả nhiên nhìn thấy Chung Tuệ Minh, mẹ của Đôn Đôn.
Năm ngoái cha của Đôn Đôn vì bị thương nên lui xuống, quê nhà của bọn họ ở ngay thị trấn bên cạnh, nói là chuyển nghề về đồn công an thị trấn làm việc, mẹ Đôn Đôn đi tới trung tâm thương mại quốc doanh làm nhân viên bán hàng. Lúc trước khi đi bà nội của Đôn Đôn còn dẫn Đôn Đôn và Nha Nha qua nói lời tạm biệt cũng đặc
biệt nói cả chuyện này, còn để lại cho cô địa chỉ, cũng muốn để lại ao sen nhỏ trong nhà cho cô trồng, chẳng qua Tô Tiếu Tiếu không bết trồng sen nên để lại cho hàng xóm khác trồng.
Tô Tiếu Tiếu và Cơm Nắm bước qua chào hỏi: “Minh Tuệ, thật sự là chị sao? Sao chị lại bán quần áo ở đây?” “Tiếu Tiếu? Cơm Nắm? Đã lâu không gặp. Gần đây Tô Tiếu Tiếu rất ít tới chợ cóc, Chung Minh Tuệ cứ cách vài ngày tới một lần nhưng chưa từng gặp bọn họ, hôm nay nhìn thấy hiển nhiên rất vui mừng. Cơm Nắm lễ phép bảo: “Cháu chào dì Chung ạ, bà nội, Đôn Đôn và Nha Nha đều khỏe cả chứ ạ?”
Chung Minh Tuệ là một người phụ nữ tháo vát, vừa cười vừa đáp: “Khỏe, đều khỏe cả, hình như Cơm Nắm lại cao lên có đúng không? Ở đây dì có vài bộ vải bông thuần thoải mái rất thích hợp cho các cháu mặc, cháu có muốn
chọn vài cái không?”
Tô Tiếu Tiếu lật xem quần áo của cô ta, đều là một vài bộ thích hợp cho trẻ con mặc, kiểu dáng đơn giản thoải mái, có cả vải sợi tổng hợp thích hợp cho con gái mặc, cũng có quần và áo là vải bông thuần, chất liệu sờ vào cũng rất không tệ.
1015 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận