Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 151. Cầu

Chương 151: Cầu
Hai tay của Tô Tiếu Tiếu xách đầy đổ, hiển nhiên không có cách nào ôm cậu bé được: “Bánh Đậu nhỏ để mẹ đặt đồ xuống trước đã nhé.”
Bánh Đậu nhỏ buông cô ra, mấy đứa trẻ đang học bài cũng dừng lại.
Cơm Nắm “oa” một tiếng, chạy “bịch bịch” tới sờ con gà trống trong tay của Lý Ngọc Phụng: “Bà ngoại, còn có một con gà trống nữa sao? Mào của nó thật đẹp quá!”
Lý Ngọc Phụng: “Đúng vậy, màu lông của con gà trống này đẹp nhất đấy, đến lúc đó vặt lông ở đuôi của nó xuống, bà ngoại sẽ làm mấy quả cầu đẹp cho các cháu.”
Khi bà ấy nhìn thấy con gà trống này đã nghĩ đến thứ này, vốn dĩ Tô Tiếu Tiếu còn muốn mua một con gà mái nhỏ vì thịt mềm, nhưng thịt gà trống thơm, lông còn có thể làm cầu cho lũ trẻ cho nên cô cũng bị thuyết phục.
Trụ Tử nhỏ cũng sờ đuôi nó: “Bà ngoại, cầu là gì ạ?”
Tiểu Bảo có quyền lên tiếng nhất: “Chính là quả cầu dùng chân đá đấy sao? Trong nhà tớ có mấy quả lận, cậu chưa từng thấy sao?”
Trụ Tử nhỏ lắc đầu, trước khi tới nơi này ngay cả thịt gà cậu bé cũng chưa được ăn qua mấy lần.
Tuy rằng Cơm Nắm nhỏ không có nhưng cậu bé đã từng nhìn thấy: “Tốt quá rồi, đến khi đó chúng ta có thể cùng nhau đá cầu, bây giờ có thể vặt đuôi của nó luôn được không ạ”
Tô Tiếu Tiếu cất đồ xong quay lại, gõ vào đầu Cơm Nắm nhỏ: “Con vặt tóc con xem có thấy đau không? Đợi ngày mai giết xong rồi vặt sau.”
Về phương diện logic Cơm Nắm nhỏ chưa từng chịu thua: “Không phải giết nó càng đau hơn sao ạ?”
Tô Tiếu Tiếu: “… Vậy con đừng nhớ thương đùi gà của nó nữa nhé.”
Cơm Nắm kêu oai oái: “Không được đâu, đùi gà cũng ngon lắm mà!”
Gà trống lớn kêu “cục ta cục tác” phản kháng, hai mẹ con này thật sự không thèm cân nhắc đến cảm giác của nó một chút nào.
Lý Ngọc Phụng nhốt gà vào trong lồng, lại khom người xem Cháo Bột Mì Cơm ở trong hàng rào.
Cháo Bột Mì Cơm không biết có phải được Cơm Nắm cho ăn tốt quá hay không mà mới được một thời gian ngắn, lông sữa của bọn nó đã dùng tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy rút đi mỗi ngày, bây giờ đã không phải là bộ dáng đáng yêu lông vàng óng như lúc đầu nữa, lông mới mọc ra càng nghiêng về màu gạo trắng hơn, ở giai đoạn lông sữa rút đi mọc lông mới này lại trông có vẻ hơi xấu.
“Bốn con này đều là gà trống cả rồi.” Lý Ngọc Phụng tiếc nuối.
Tô Tiếu Tiếu trừng to mắt nhìn bốn con gà nhỏ cũng không nhìn ra được đặc trưng của gà trống ở đâu: “Mẹ, làm thế nào mà mẹ nhìn ra được vậy? Sao con không nhìn ra?”
Lý Ngọc Phụng đáp một cách hùng hồn: “Đương nhiên là dựa vào kinh nghiệm rồi, lại thêm nhà các con dương thịnh âm suy, toàn là bé trai, nuôi gà cũng toàn là gà trống.”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Được rồi mẹ, mẹ nói gì cũng đúng hết á.
Cơm Nắm không đồng ý: “Bà ngoại, sau này mẹ cháu sẽ sinh cho bọn cháu em gái đó!”
Trước đấy Tô Tiếu Tiếu có nói với Cơm Nắm chuyện sau này sẽ sinh cho bọn trẻ một đứa em trai hoặc là em gái.
Lý Ngọc Phụng nhướn mày vui vẻ, nhìn bụng của Tô Tiếu Tiếu: “Có tin rồi sao?”
Tô Tiếu Tiếu cạn lời: “Mẹ, con và Hàn Thành mới kết hôn chưa được bao lâu? Mẹ khỏi nghĩ đến cái này đi.”
Lý Ngọc Phụng nghĩ thấy cũng đúng, Bánh Đậu nhỏ còn nhỏ như vậy, mấy thằng bé này cũng đủ khiến cô bận rộn rồi. Vì thế bà ấy hỏi Cơm Nắm: “Cơm Nắm, sao cháu biết sau này mẹ cháu sinh là em gái? Lỡ như là một em trai thì sao?”
Cơm Nắm nhỏ lắc đầu không đồng ý: “Cháu đã có em trai rồi nên không cần em trai nữa, chỉ cần em gái thôi.”
Trụ Tử nhỏ cũng nói: “Em gái ngoan.”
Tiểu Bảo gật đầu: “Cháu cũng thích em gái.”
Ngay cả Bánh Đậu nhỏ cũng nói theo: “Em gái…”
Lý Ngọc Phụng lắc đầu bảo: “Theo như truyền thống dương thịnh âm suy này của nhà các cháu thì bà thấy khó đấy, mẹ cháu chắc chắn lại sinh cho các cháu một đứa em trai nữa rồi.”
Bản thân bà ấy đẻ hai đứa con đầu đều là con trai đến thai thứ ba mới sinh được Tô Tiếu Tiếu, khi ấy bà ấy còn cực kỳ lo lắng sẽ lại là một tiểu tử thối nữa.
Tô Tiếu Tiếu thật sự dở khóc dở cười: “Được rồi được rồi, em trai em gái đều được, đừng thảo luận cái này nữa, để bà ngoại đi cắt cái bánh trung thu cho các con, ăn xong nên làm gì thì làm cái đó đi.”
Ăn bánh trung thu, đám trẻ lập tức quăng chuyện em gái còn chưa biết đang ở đâu và là tròn hay méo ra sau đầu.
Tô Tiếu Tiếu còn phải đến trường học một chuyến, cô sắp xếp xong mọi thứ lại đi thay áo sơ mi trắng và giày da vào, nhờ Lý Ngọc Phụng trông lũ trẻ rồi mang giáo án đã chuẩn bị xong xuất phát đến trường học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận