Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 635: Phao cứu sinh

Tô Tiếu Tiếu lấy lại tinh thần, toàn bộ đám trẻ đã cùng Hàn Thành xách những cái phao vào trong nước.
Hàn Thành thân là tổng chỉ huy nắm trong tay đại cục, ba đứa nhỏ vẫn chưa biết bơi cho lắm nên anh hướng dẫn Bánh Bao nhỏ và Bé Út. Mùa hè năm ngoái Bé Út có ngâm nước cùng hai anh lớn nên không sợ nước, nhưng vẫn chưa biết bơi. Bánh Đậu nhỏ chủ yếu trông chừng Bé Út. Trụ Tử chăm sóc Bánh Trôi nhỏ rất tốt. Ba con vịt lên cạn nhỏ đều đeo “phao cứu sinh” mà Lý Ngọc Phụng làm đạp nước, dù sao cũng không chìm xuống được, nhìn vào trông cũng đáng yêu đến cực điểm.
“Mẹ ơi mẹ mau xuống đi…” Bánh Trôi nhỏ đạp vài lần đã mệt, dựa lên lưng anh Trụ Tử không muốn nhúc nhích cho lắm, vẫy tay kêu mẹ xuống chơi.
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Mẹ không xuống, các con chơi đi, phải cẩn thận một chút. Đừng thấy Bánh Bao nhỏ nần nẫn thịt nhưng ngâm trong nước phải nói là ổn thỏa, trước đây Hàn Thành dẫn
bọn trẻ tới nhà tắm tắm rửa ngại vì nước ở nhà tắm bẩn nên mỗi lần đi đều tắm vòi sen, bởi vậy đây vẫn là lần
đầu tiên Bánh Bao nhỏ xuống nước chân chính. Nhưng đứa trẻ lại không hề sợ, cha buông tay cậu bé cũng tự mình đạp nước, còn cố tình nín thở cắm đầu vào nước, sặc nước cũng không sợ, uống thêm vài ngụm nước còn khen nước ngọt, đạp thêm vài lần đã không thầy tự thông học được cách bơi ếch, còn đắc ý thể hiện cho mẹ
nhìn.
“Mẹ ơi con biết bơi rồi, mẹ xem, cha ơi, tiểu tâm can của cha lợi hại không?”
Bánh Bao nhỏ mặc “phao cứu sinh” đơn giản thật ra đạp nước thế nào cũng vẫn ở nguyên tại chỗ thôi, chỉ là bản
thân cậu bé không biết còn tưởng bơi được rất xa, Hàn Thành vừa cầm “phao cứu sinh” của cậu bé đi đã “ùng ục”
trực tiếp chìm xuống.
Tô Tiếu Tiếu nhìn mà nôn nóng: “Hàn Thành, anh để ý Bánh Bao nhỏ một chút”
Hàn Thành dành cho vợ một ánh mắt yên tâm: “Không lo, anh có chừng mực. Chưa qua một lúc, Bánh Bao nhỏ đang chìm xuống hít một hơi, chân ngắn đạp rồi lại đạp đã tự mình trồi lên, giống như một con ếch xanh nhỏ chuyển động tay chân, đã có thể bơi về phía trước một cách ổn thỏa. Khúc thịt nhỏ vui vẻ muốn hỏng, phun nước miếng: “Ha ha ha, con biết bơi rồi, con thật sự biết bơi rồi!” Hàn Thành vuốt ngược tóc ra sau, nghiêng đầu về phía Tô Tiếu Tiếu nhếch khóe môi, ý tứ rất rõ ràng: “Xem, con
trai chúng ta thông minh bao nhiêu, lập tức học được rồi.
Hàn Thành quanh năm rèn luyện, anh có cơ bắp nhưng chỉ là một tầng rất mỏng, đường vân da trên người rất rõ ràng, mỗi một đường nét đều giống như được thầy điêu khắc tỉ mỉ tạo ra xong lại đặt lên người anh, bản thân anh là da trắng lạnh nhưng sau khi phơi nắng vài ngày đã lộ ra nước da bên ngoài biến thành màu lúa mạch. Gương mặt góc cạnh tinh xảo hình như đã đổi một vẻ khác, biến thành có hương vị đàn ông hơn. Trước khi phơi nắng đen thật ra rất khó nhìn ra được anh đã là cha của bốn đứa trẻ, sau khi phơi nắng dùng một câu nói rất tục khí chính là giống hormone biết đi.
Tô Tiếu Tiếu vốn rất thích nhan sắc của Hàn Thành, Hàn Thành như vậy vô cùng hợp thẩm mỹ của cô, cô ngồi
xổm bên bờ cười khanh khách, hiện ra cái lúm đồng tiền, giống như một em gái hâm mộ nhìn chồng mình, hình như nhìn thế nào cũng không đủ.
Các anh trai đều bơi ở đằng trước, những người khác cũng tự làm việc của mình, Bánh Bao nhỏ phát hiện ra khán
giả duy nhất vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cha mà không hề có một chút phản ứng nào với chuyện lớn như cậu bé đã học bơi được này, thậm chí còn không liếc mắt nhìn cậu bé lấy một cái nên hiển nhiên thấy bất mãn: “Mẹ cứ nhìn chằm chằm cha mãi làm gì? Tiểu tâm can của mẹ biết bơi rồi đó, mẹ mau nhìn con đi này!”
Tô Tiếu Tiếu há hốc mồm, hai ngày nay không biết đã có chuyện gì xảy ra với Bánh Bao nhỏ mà cứ luôn thích nói
mình là tiểu tâm can.
“Bảo bối, mẹ tỏ vẻ chúc mừng việc con biết bơi, giỏi lắm, nhưng con có thể dừng gọi mình là tiểu tâm can được
không? Mẹ thấy không quen”
Bánh Bao nhỏ là Bánh Bao nhỏ hào phóng, lập tức tha thứ cho mẹ: “Vâng, mẹ cảm thấy con giỏi là được, tới đây Bé Út, Bánh Trôi nhỏ, anh dạy các em bơi!”
Bánh Bao nhỏ tìm được cảm giác tồn tại ở chỗ mẹ lại đi tìm các em.
“Bé Út còn nhỏ, Bánh Bao nhỏ, em đừng làm loạn. Bánh Đậu nhỏ chỉ sợ em trai không đáng tin sẽ làm Bé Út sặc.
“Anh ơi, anh dạy Bé Út như thế sẽ không học được đâu, anh phải giống như cha, ném em vào trong nước rồi mặc kệ không quan tâm, như thế mới có thể học được
Hàn Thành: “…” Là ai dạy cậu bé đạp nước và khua nước hả?
Hàn Thành cũng rất lâu rồi chưa bơi, ba đứa lớn bơi xong một vòng trở về, anh dặn dò bọn trẻ trông chừng em
trai em gái, còn mình bắt đầu giang tay chân đi bơi.
Cơ thể cường tráng của Hàn Thành thẳng tiến không lùi, giống như cá chuồn tự do tự tại, đám trẻ càng khỏi cần nói, đứa nào sợ nước lại là chuyện khác, bằng không sẽ không có đứa trẻ nào không thích nghịch nước.
Tô Tiếu Tiếu nhìn chồng bơi lội thỏa thích, lại nghe tiếng hoan hô cười đùa của các con, cô cảm thấy căn nhà sau này vẫn phải có một hồ bơi mới được.
1056 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận