Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 477: Chó con

Nhưng nhà buôn cũng là một nhà buôn có lòng tốt, cuối cùng chỉ nhận của Trụ Tử nhỏ năm đồng tiền, đồng ý
hôm sau sẽ lấy một con chó con cho cậu bé.
Còn không thấy sao, hôm nay mới sáng sớm Trụ Tử nhỏ đã đi tới chợ cóc đợi, nhà buôn đó xem như cũng giữ
chữ tín, thật sự mang một con chó con qua cho cậu bé, con chó nhỏ này thật sự vô cùng xinh xắn giống như nhà buôn đã nói, toàn thân nó trắng như tuyết ngay cả lông tạp cũng không có, còn đẹp hơn toàn bộ đồ chơi lông nhưng mà Trụ Tử nhỏ từng thấy ở trung tâm thương mại quốc doanh tại thủ đô. Mấu chốt là nó còn có một đôi
mắt ướt, biết đi biết động, nhìn vào còn có hơi thuận mắt, Trụ Tử nhỏ vừa nhìn thấy bộ dáng của nó đã biết em gái chắc chắn sẽ thích.
Hoàn toàn không có bạn nhỏ nào có thể cưỡng lại được bé cún bé mèo lông xù hết, huống chi là một con cún nhỏ nhắn xinh xắn như vậy, Bánh Trôi nhỏ cong đôi mắt không nhịn được mà gật đầu: “Thích!” Bánh Trôi nhỏ không nhịn được mà duỗi tay vuốt lông trên người chó con: “Anh, em có thể ôm nó không?”
Chó con vô cùng ngoan hiền, Trụ Tử nhỏ ôm nó cả một đường, để thí nghiệm xem nó có biết cắn người không mà còn duỗi tay của mình vào trong miệng nó nhưng nó không cắn mà vô cùng ngoan, cho nên cậu bé yên tâm
đưa chó con cho em gái: “Được, đây là bạn mới mà anh tặng cho em gái, sau này sẽ là của Bánh Trôi nhỏ, em có thể đặt tên cho nó.”
Bánh Trôi nhỏ duỗi tay tới nhận, ngẩng cái đầu nhỏ trừng đôi mắt to nhìn anh Trụ Tử: “Anh ơi, đây là cho em
sao?”
Cuối cùng Trụ Tử nhỏ mới biết tại sao lại cảm thấy mắt của chó con quen, mắt của nó thật sự rất giống với mắt của em gái lúc nhỏ, cũng là to tròn ướt sũng như thế, Trụ Tử nhỏ duỗi tay xoa đầu em gái: “Đúng vậy, tặng cho em gái, chúng ta có thể mang nó tới thủ đô, nhà ông nội của anh còn có một con chó đen tên là là Tiểu Hắc. Bánh Trôi nhỏ mặt mày hớn hở, hiện ra cái lúm đồng tiền nhỏ ngọt ngào: “Cảm ơn anh. Bánh Trôi nhỏ quay hỏi cha mẹ: “Cha mẹ, con có thể nuôi Kẹo Bông Gòn được không? Có thể mang nó tới thủ đô không ạ?” Bánh Trôi nhỏ không cần nghĩ tên, bộ lông trắng mềm mại này giống y như kẹo bông gòn mà cô bé từng được
ăn, kẹo bông gòn cũng không tệ.
đầu
Cơm Nắm và Bánh Bao nhỏ không có cảm giác quá lớn với động vật nhỏ cũng cảm thấy con chó này thật sự xinh
đẹp, cũng không nhịn được mà duỗi tay sờ.
Bánh Đậu nhỏ thì khỏi cần nói, cậu bé vẫn luôn thích động vật nhỏ, bàn tay sờ tới sờ lui: “Oa, mẹ ơi, Kẹo Bông
Gòn thật mượt, thật đẹp!”
Tô Tiếu Tiếu không ngờ không cho Trụ Tử nhỏ tặng thỏ cho Bánh Trôi nhỏ thì cậu bé lại tặng một con chó con,
cũng được thôi, tuổi thọ của chó con ít nhất cũng dài hơn thỏ rất nhiều. Nếu nuôi tốt có thể luôn trưởng thành cùng bọn trẻ.
Cô đi qua ôm con chó nhỏ nhìn thật nghiêm túc lập tức cực kỳ ngạc nhiên, vậy mà lại là Samoyed nhỏ thuần chủng ra đời chưa được bao lâu, dáng vô cùng đẹp, hiện tại lông của nó còn chưa tính là rất dày, nhưng vẫn có thể nhìn ra được bộ dáng thiên thần mỉm cười.
Bản thân Tô Tiếu Tiếu vô cùng thích chó, một con Samoyed xinh xắn như vậy ai có thể cưỡng lại được chứ? Tô
Tiếu Tiếu đã có thể tưởng tượng ra được một thân lông trắng như tuyết sau khi nó trưởng thành đẹp biết bao
nhiều.
“Được, Bánh Trôi nhỏ thật biết đặt tên, sau này Kẹo Bông Gòn chính là một bạn tốt của Bánh Trôi nhỏ, chúng ta sẽ mang nó đến thủ đô” Cô nói.
Bánh Bao nhỏ chép miệng: “Kẹo Bông Gòn vừa nghe đã biết chính là người nhà của chúng ta rồi, tên của bọn
con nghe qua toàn là đồ ngon, Kẹo Bông Gòn cũng ngon, mẹ ơi, đã rất lâu rồi con chưa ăn kẹo bông gòn đó?
Tô Tiếu Tiếu nắn gương mặt nần nẫn thịt của cậu bé: “Không thể nhắc tới chuyện ăn kẹo bông gòn trước mặt Kẹo Bông Gòn, chó con rất thông minh, nó có thể hiểu tiếng người. Cơm Nắm đáp: “Nhưng bộ dáng của Kẹo Bông Gòn thoạt nhìn không được thông minh cho lắm. Tô Tiếu Tiếu đáp: “Nó mới sinh ra chưa được bao lâu, các con cũng càng trưởng thành mới càng hiểu chuyện
hơn, sau này từ từ dạy nó thì thứ mà nó biết sẽ nhiều hơn, được rồi, Cơm Nắm đi nấu chút cháo loãng cho nó ăn
đi.”
Thật ra chó cái nhỏ chỉ lớn như vậy uống sữa bột là tốt nhất, nhưng trẻ con trong nhà đông, sữa bột thiếu thốn thường không đủ uống, bây giờ Cơm Nắm đã lớn đều là cách ngày mới uống một ly, Tô Tiếu Tiếu lo lắng sợ sau này Bánh Trôi nhỏ sẽ bớt khẩu phần lương thực của mình để lại cho Kẹo Bông Gòn uống, tạm thời trong nhà không có điều kiện này, chỉ có thể tội cho chó con, xem đến thủ đô có thể mua thêm sữa bột không rồi lại nói
sau.
1019 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận