Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 689: Phiên ngoại: Kéo vốn đầu tư

Vị trí thứ hai không phải cậu bé lên thì là cô bé lên, bọn họ không thể đuổi kịp Tiểu Bảo, nhưng vị trí thứ tư có thế nào cũng không thể đuổi kịp bọn trẻ.
Cố Triển Vọng và Tô Tiếu Tiếu chính thức hợp tác sơ bộ, địa chỉ trung tâm thương mại đầu tiên bọn họ hợp tác mở với hình thức xí nghiệp vốn riêng chọn ở Đoan thành, là thành phố có thôn Tô Gia.
Cố gắng đi học, bước ra núi lớn, đợi khi có năng lực lại trở về quê hương xây dựng quê hương đại khái là giấc mơ của con cháu nhà nghèo. Hiển nhiên lãnh đạo ở Đoan thành vô cùng chào đón, còn cho không ít chính sách ưu đãi cảm ơn bọn họ đã làm ra cống hiến đối với quê nhà.
Tô Chấn Hoa thuận lợi lấy được quyền nhận khoán trang trại chăn nuôi và hồ chứa nước, chi trả tiền thuê hai mươi năm ngay trong một lần, trên danh nghĩa vẫn là kinh tế tập thể, mỗi năm vẫn phải giao nộp phần ít lợi nhuận mang tính tượng trưng, nhưng trên thực tế đã là tự chịu lời lỗ.
Thời điểm này trên cơ bản chính sách chia ruộng đến các hộ gia đình đã được chứng thực ở khắp các nơi trên
cả nước. Vào năm một chín bảy chín thôn Tô Gia dám đi đầu, thân là thôn gương mẫu thí điểm đầu tiên thành công, còn kéo theo cả huyện dẫn đầu hoàn thành nhiệm vụ cải cách chia ruộng đến các hộ gia đình, được bầu thành “huyện tiên phong cải cách” viết vào trong chiến tích của huyện trưởng và bí thư khiến bọn họ đều vô cùng mừng rỡ.
Hiệu quả và lợi ích trước mắt tại xưởng chế biến lương thực mà Tô Chấn Trung làm vẫn không có trở ngại gì, nhưng thông qua nhắc nhở của Tô Tiếu Tiếu, anh ta cũng nhìn thấy được không ít khuyết điểm của xí nghiệp quốc doanh. Loại mô hình kinh doanh này duy trì vốn có hiệu quả lợi ích không đổi là không sai, nhưng muốn nâng cao lợi ích hoặc là sáng tạo cái mới sợ là không được, trước mắt là vì không có đối thủ cạnh tranh khác, nhưng nếu tiếp tục không dám nghĩ dám làm như vậy, bị xí nghiệp tư nhân tiến thủ mới thay thế cũng là chuyện sớm muộn.
Tài nguyên nước ở phía nam dồi dào, thích hợp cho nuôi trồng thủy sản, bây giờ trong tay Tô Chấn Hoa có nguyên liệu chế biến lương thực tốt nhất, nếu Tô Chấn Trung muốn tự mình làm riêng sẽ khỏi cần lo lắng nguồn, lại thêm Tô Tiếu Tiếu từng nói nếu như anh ta và chị dâu bắt đầu từ số không vậy cô có thể giúp anh kéo vốn đầu tư, hiển nhiên Tô Tiếu Tiếu không thể nói là cô bỏ vốn, như vậy ngược lại Tô Chấn Trung sẽ trói chân trói tay, người đầu tư tất nhiên là lấy danh nghĩa của Cố Triển Vọng, nếu như anh ta không coi trọng hạng mục
này, Tô Tiếu Tiếu chiếm hơn chín mươi chín phần trăm đồng nghĩa với cá nhân đầu tư là được. Thật sự Tô Chấn Trung rất động lòng, phương diện thượng du và tài chính đều không có gì buồn phiền, về phần hạ du, bây giờ toàn bộ đồ hộp sản xuất ra đều ở trạng thái cung không đủ cầu hoàn toàn không lo việc buôn bán, đây rõ ràng là một hạng mục ổn kiếm được rất nhiều tiền, chỉ là nếu như xây xưởng ở huyện đấu lôi đài với ông chủ ít nhiều gì vẫn hơi mất mặt.
Kiến nghị mà Tô Tiếu Tiếu đưa ra là mở xưởng ở thôn Tô Gia, đầu tiên là giảm bớt chi phí vận chuyển, thứ hai là có thể kéo theo kinh tế thôn Tô Gia phát triển, phát triển một xí nghiệp có thể kéo theo kinh tế xung quanh phát triển, một điểm này không thể nghi ngờ gì nữa, thôn dân cũng có được lợi ích, ngoại trừ thời điểm ngày mùa ra bình thường phần lớn thời gian đều có thể đi vào xưởng làm công.
Tô Tiếu Tiếu nói nếu như lo lắng vấn đề lấy đất thì cô có thể làm đại diện trực tiếp đi vào huyện nói chuyện, chỉ cần có thể kiếm tiền cho huyện thì đều là thành tích của lãnh đạo, không có lãnh đạo nào từ chối chuyện tốt như vậy, đều là cầu còn chẳng được.
Nhưng nếu như trước mắt đi bàn có khả năng vẫn phải trực thuộc huyện, cho dù xí nghiệp tập thể trong thôn cũng không thể hoàn toàn tính trên đầu cá nhân, vẫn có thể đợi thêm hai năm nữa, đợi xí nghiệp tư nhân có thể hoàn toàn là cá nhân đầu tư rồi lại xin thư sau. Nếu như Tô Chấn Trung và Lương Hồng Mai có dự định này có
thể lợi dụng trong khoảng thời gian này ở xưởng học thứ nên học, cũng tiện có một thời kỳ giảm xóc, tóm lại mọi việc đều chuẩn bị, chỉ thiếu làn gió đông như chính sách thôi là cái gì cũng dễ nói hết.
Vợ chồng Tô Chấn Trung quyết định đợi một khoảng thời gian, rõ ràng là Tô Tiếu Tiếu kéo vốn đầu tư, đến khi đó tập thể lại chiếm một phần, ít nhiều vẫn hơi không có lời, bọn họ có thể nộp thuế kiếm tiền cho quốc gia nhưng lợi nhuận vất vả kinh doanh được vẫn hy vọng có thể vào túi của mình.
963 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận