Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 734: Phiên ngoại về bọn nhỏ 20

Bánh Trôi nhỏ nghe lời của Đường Điềm Điềm mà rơi vào suy tư, đây là vấn đề cô bé chưa bao giờ từng nghĩ đến.
Anh Trụ Tử đối với cô bé mà nói chính là người nhà, là người nhà mãi mãi không thể tách rời. Chuyện đối xử tốt với cô bé là bắt đầu từ khi cô bé nhớ chuyện đã như vậy rồi, cô bé chưa bao giờ từng nghĩ đến vấn đề tại sao, có nên hay không, càng chưa bao giờ từng nghĩ lỡ như có một ngày cậu bé đối xử với người khác tốt hơn với cô bé thì cô bé có buồn hay không, vì cô bé chưa bao gờ từng nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy. Không nghĩ đến không có nghĩa chuyện này sẽ không xảy ra, cái này cũng giống như cha lấy mẹ chỉ biết cả đời
đối xử tốt với mẹ, và đối xử tốt với con gái mà cha và mẹ sinh ra cũng chính là cô bé, nhưng ngoại trừ cô bé và mẹ ra hình như cha chưa bao giờ liếc mắt nhìn nữ sinh khác.
Bánh Trôi nhỏ càng nghĩ càng hoảng loạn, một khi anh Trụ Tử có đối tượng, tương lai kết hôn sinh con chắc chắn không thể đối xử tốt với cô bé như vậy được nữa, bằng không đối tượng của anh Trụ Tử sẽ không vui. Thế
này cũng giống như cha đã kết hôn với mẹ nếu đối xử tốt với nữ sinh khác cô bé và mẹ cũng chắc chắn cũng sẽ
không vui.
Cho nên nói, muốn anh Trụ Tử luôn đối xử tốt với cô bé vậy chỉ có cô bé biến thành vợ của anh Trụ Tử mới có
khả
năng
này.
Khi suy nghĩ này nổi lên, bản thân Bánh Trôi nhỏ cũng bị dọa hết hồn, cô bé và anh Trụ Tử sao? Kết đối tượng
sao?
Đường Điềm Điềm lại nói: “Chưa từng nghĩ qua đúng không? Em biết ngay chị chưa từng nghĩ tới mà, Tinh Tinh, trước đây chưa từng nghĩ tới là nên làm bởi vì chúng ta vẫn còn nhỏ, dì Tô vẫn luôn dạy chúng ta trước khi lên đại học đừng đặt sức lực và tinh thần vào phương diện này, em cảm thấy đúng. Nhưng bây giờ chúng ta đã thành niên rồi, em cảm thấy bắt đầu từ bây giờ chị có thể nghiêm túc cân nhắc vấn đề này đi. Dì Tô cũng nói chúng ta đã lên đại học có thể kết đối tượng nhưng phải bảo vệ mình cho tốt, tốt nhất là trước khi xác định quan hệ có
thể để phụ huynh xem qua xác nhận nhân phẩm tốt trước đã, nếu như chị vẫn không thể hiểu được vậy có thể hỏi dì Tô, dì ấy nhất định có thể cho chị ý kiến tốt nhất.
Những năm này khi Đường Điềm Điềm có chuyện gì nghĩ không thông có khả năng sẽ không nói với cha, không nói với bà nội nhưng cô bé nhất định sẽ hỏi ý kiến của dì Tô, sau đó luôn luôn có thể sáng tỏ thông suốt, bao
gồm cả người mẹ đã từng vứt bỏ cô bé cũng có thể thản nhiên đối diện, không oán hận cũng không cầu tình thương của mẹ.
Dì Tô là người hướng dẫn và là ngọn đèn sáng tốt nhất trên con đường trưởng thành của cô bé, cô bé muốn dạy người cũng hy vọng tương lai có thể chỉ dẫn những đứa trẻ bị vây ở thời kỳ mơ hồ đó về con đường đúng đắn, có thể nói Tô Tiếu Tiếu là người có ảnh hưởng sâu nhất trên con đường trưởng thành của Đường Điềm Điềm, cho nên cô bé chín chắn độc lập, đối với người và việc đều có cách nhìn của riêng mình, cô bé ngưỡng mộ Bánh Trôi nhỏ chứ chưa từng ghen tỵ. Cô bé cảm thấy luân hồi tám trăm lần, tích đủ công đức đầy người mới có khả năng
sống thành Bánh Trôi nhỏ, cô bé tự hỏi mình có may mắn này hay không.
Mấy ngày này Bánh Trôi nhỏ có hơi rầu rĩ không vui, ngày sinh nhật đó cô bé đi báo danh thi bằng lái. Trước mắt
cô bé đang nghỉ hè, là người nhàn rỗi duy nhất trong nhà cho nên công việc đưa cơm cho ông Trương rơi lên
đầu cô bé, Tô Tiếu Tiếu còn tưởng cô bé là vì lo cho bệnh tình của ông Trương.
Ông cụ Trương yêu thương bảo vệ đám trẻ trong nhà như do chính mình sinh ra, nhưng người mà ông cụ thương nhất vẫn là công chúa nhỏ duy nhất trong nhà, từ nhỏ đến lớn tình thương đối với Bánh Trôi nhỏ thật sự không ít hơn so với Trụ Tử nhỏ một chút nào, cho nên Tô Tiếu Tiếu cũng có thể hiểu được tâm trạng của cô bé. Từ sau ngày Đường Điềm Điềm nói xong những lời đó với Bánh Trôi nhỏ, tình cảm của Bánh Trôi nhỏ với Trụ Tử nhỏ đã bắt đầu có hơi phức tạp, ở bệnh viện nhìn thấy cậu bé cũng không được tự nhiên, có đôi lúc còn lén
lút nhìn Trụ Tử nhỏ, sau đó lại lén đỏ mặt, hại cho Trụ Tử nhỏ vài lần đều cho rằng có phải cô bé sinh bệnh rồi
không,
trong lòng sốt ruột không chịu được.
Khi Trụ Tử nhỏ duỗi tay định sờ trán cô bé, cô bé còn tránh đi khiến Trụ Tử nhỏ càng thêm lo lắng.
1103 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận