Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 114. Chụp ảnh

Chương 114: Chụp ảnh
Cơm Nắm rì rầm với vẻ kiêu ngạo, thẳng đến khi tới quầy chuyên bán quần áo ở trung tâm thương mại quốc doanh cậu bé còn la hét muốn mua sợi tổng hợp.
Nhưng Tô Tiếu Tiếu kiên trì chỉ mua một chiếc áo sơ mi trắng mặc lúc cần chụp ảnh kết hôn và một đôi giày, phiếu vải còn lại cô đều mua thành vải bông và bông, một chút sợi tổng hợp cũng không có.
Ngay cả Hàn Thành cũng không nhịn được mà hỏi cô: “Tại sao không mua sợi tổng hợp?”
Màu sắc của vải bông cũng rất đơn nhất nhưng sợi tổng hợp lại có rất nhiều kiểu dáng.
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Sợi tổng hợp là vải sợi nhân tạo, không thông khí cũng không thấm mồ hôi, mùa đông còn có thể tích điện, đúng là mỏng nhẹ bền đấy, nhưng vải bông là vải tự nhiên, vừa mềm vừa thoải mái, em cảm thấy vẫn là thoải mái quan trọng hơn.”
Hàn Thành gật đầu, anh cũng sẽ chọn vải bông.
Phía bên bộ phận hậu cần cũng đưa phiếu chứng cần dùng khi kết hôn cho Hàn Thành luôn, nhưng nếu mua chăn long phượng phải có dấu trên giấy đăng ký kết hôn đã, còn có một vài vật phẩm chuyên dùng khi kết hôn cũng vậy, cho nên đợi đăng ký xong còn phải đi thêm một chuyến.
Giờ này thịt ngon cũng không mua được nữa nên Tô Tiếu Tiếu dứt khoát thay đổi kế hoạch, trước tiên đi thay áo sơ mi trắng để chụp ảnh kết hôn đã.
Tô Tiếu Tiếu vừa thay xong áo sơ mi trắng lên, Cơm Nắm trừng to mắt: “Oa, mẹ ơi mẹ đẹp quá đi!”
Cơm Nắm vẫn luôn cảm thấy mẹ là tiên nữ, sau khi mẹ thay áo trắng vào càng thích hợp với hình tượng tiên nữ trong lòng cậu bé hơn!
Đồng chí nữ mắt ngọc mày ngài, dung mạo như tranh vẽ sau khi thay áo sơ mi vào, cả người trông càng dịu dàng hơn, bây giờ cô đã không còn mang bộ dạng lần đầu tiên gặp được ở thôn Tô Gia, thắt tóc hai bím, trên đó còn buộc dây nơ màu đỏ nữa, mái tóc đen nhánh mềm mại để xõa tùy ý, cô duỗi tay vén hai lọn tóc bên mai ra sau tai, khi quay đầu lại, cái lúm đồng tiền nhạt không nói mà tươi cười trước, cả người khoan khoái nhẹ nhàng lại sạch sẽ, giống như thay da đổi thịt, ngược lại không phải vì quần áo mà là loại khí chất đó, Hàn Thành không biết nên hình dung thế nào, tóm lại là đẹp.
“Rất đẹp.” Anh khen từ tận đáy lòng.
Thời buổi này mọi người đều thích bện tóc hai ngoe nhưng Tô Tiếu Tiếu ở nhà phải làm việc nên cũng không bện tóc, mà luôn buộc lên một cách rất tùy tiện, hiếm khi thả tóc ra giống như hiện tại.
Cô khom lưng ôm Bánh Đậu nhỏ lên.
Bánh Đậu nhỏ vuốt tóc mẹ, hai bàn tay nhỏ còn vỗ vài cái, học cha nói với giọng non nớt: “Đẹp…”
Tô Tiếu Tiếu thơm cậu bé: “Cảm ơn Bánh Đậu nhỏ đã khen, chúng ta đi thôi.”
Hàn Thành một tay xách vải một tay dắt Cơm Nắm, bọn họ đi cất đồ vào cốp xe trước, sau đó Hàn Thành nhận Bánh Đậu trong tay Tô Tiếu Tiếu, còn cô thì dắt cơm Nắm, cả gia đình vui vẻ đi vào quán chụp ảnh.
Đồng chí nam mặc quân phục màu xanh lục cao lớn tuấn tú hiếm khi mang vẻ mặt khoan dung, đồng chí nữ thì xinh đẹp ngọt ngào mặc sơ mi trắng trời sinh có gương mặt tươi cười, hai người ngồi trên ghế ưỡn thẳng thắt lưng, hai tay đặt trên đầu gối của mình, thợ chụp ảnh nói: “Nhìn đồng chí nữ người ta cười ngọt ngào bao nhiêu, đồng chí nam cũng cười một chút đi nào.”
Hàn Thành nhìn ống kính mỉm cười, cùng với một tiếng “tách” của màn trập, bức ảnh kết hôn mới đã ra lò.
Tuy rằng thời buổi này chụp ảnh không rẻ nhưng cơ hội hiếm có, Tô Tiếu Tiếu đề nghị chụp chung với hai đứa trẻ một bức.
Hàn Thành ôm Cơm Nắm còn Tô Tiếu Tiếu bế Bánh Đậu nhỏ, vẫn là tư thế vừa rồi chẳng qua trên đùi hai người có thêm một đứa trẻ.
Lần đầu tiên Cơm Nắm chụp ảnh khiến cậu bé vui vẻ muốn xỉu, còn bày ra rất nhiều tư thế màu mè.
Bức ảnh chụp chung của cả gia đình đầu tiên mới ra lò, thợ chụp ảnh liên tục khen cả gia đình lớn lên đều đẹp.
Ra khỏi tiệm chụp ảnh, cả gia đình trực tiếp tới cục Dân Chính.
Cục Dân Chính đón tiếp rất nhiều cô dâu chú rể, người dẫn thêm con tới đăng ký kết hôn cũng không ít nhưng cả gia đình đều ưa nhìn như vậy thì thật sự rất hiếm thấy.
Đứa trẻ thông minh lanh lợi cứ mở miệng là gọi đồng chí nữ xinh đẹp trắng đến phát sáng kia một tiếng “mẹ,” ở chung còn hòa hợp như vậy nhưng lại là một người mẹ kế, đồng chí phụ trách đăng ký cũng không nhịn được mà liếc mắt nhìn bọn họ thêm vài cái, còn chọc Cơm Nắm nhỏ.
Quá trình kết hôn rất đơn giản, đăng ký kết hôn ở những năm này lại vô cùng có nét đặc sắc của thời đại, vừa đỏ vừa đặc biệt, có hơi giống với giấy khen mà học sinh tiểu học nhận được nhưng màu đỏ nhạt hơn, ở giữa in hoa mẫu đơn đỏ chót, xung quanh đều in lên mấy chữ “Hỷ” to màu đỏ, bên trên là lời trích của chủ tịch và chỉ thị cao nhất, ở giữa là hàng chữ lớn “Giấy đăng ký kết hôn,” sau đó là số hiệu, bên dưới là họ tên năm sinh và ngày đăng ký kết hôn, toàn bộ thông tin đều được viết thủ công, cuối cùng là đóng dấu đỏ lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận