Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 356: Đi chơi

Khi Đại Bảo, Tiểu Bảo và Cơm Nắm nhỏ về đến bờ cát, các bạn nhỏ đều đã đến đủ, còn đào rất nhiều hố to đợi ở
đó nữa.
Cá Nhỏ không chỉ mang một túi khoai lang mà còn thuận tiện cầm cả kẹo trong nhà qua chia cho các bạn nhỏ
mỗi người một viên.
Các bạn nhỏ lọt vỏ ra ném lên bờ cát, bị Cơm Nắm ngăn lại ngay tại trận: “Không thể ném rác ở đây được, nhét
vỏ kẹo vào túi đi, bằng không đừng ăn nữa.
Cá Nhỏ vẫn luôn nghe Cơm Nắm nói gì thì chính là cái đó, cậu bé lập tức nhặt vỏ kẹo mà mình ném lại: “Nhặt đi
nhặt đi, bằng không lần sau không cho các cậu ăn kẹo nữa.
Mọi người đều ngoan ngoãn nhặt vỏ kẹo nhét vào trong túi.
Đại Bảo và Tiểu Bảo chống củi vào trong hố, dùng chút lá thông dẫn lửa, trời khô vật khô, lửa lập tức đã bùng
lên.
Đợi đống lửa cháy ra không ít than, Đại Bảo kêu mọi người rải khoai lang và khoai tây đã bọc lá sen lên trên đống
lửa.
Tiểu Bảo nói: “Ở giữa chỉ có thể phủ một tầng, những cái khác đặt dọc sang bên đi, bằng không không chín được
đâu, cẩn thận phỏng tay nha.
Đợi đặt xong rồi, Tiểu Bảo lại xúc một tầng cát mỏng nóng rực về, cuối cùng đặt củi lửa lên trên đống cát tiếp
tục đốt, đợi đến khi cháy sạch rồi, lại rải một tầng cát nóng phỏng tay lên mới xem như làm xong.
Đại Thụ hỏi: “Như vậy còn phải đợi bao lâu mới có thể ăn?” Tiểu Bảo nói: “Khoảng nửa tiếng, đợi cát bên trên không còn nóng nữa là có thể ăn rồi.
Cá Nhỏ bảo: “Em cảm thấy dùng cách này nướng gà nướng cá chắc chắn cũng rất ngon, đúng rồi, chúng ta còn
có thể nhặt vỏ sò để nướng nữa!”
Cơm Nắm nhỏ gật đầu: “Quả thật có thể, chỉ cần bọc chắc không để cát lọt vào là được, mẹ anh ở nhà dùng nồi
đất nướng, nguyên lý chắc hẳn cũng thế này.
Đám bạn nhỏ đều biết Tô Tiếu Tiếu, lớn lên xinh đẹp, nói chuyện còn dịu dàng, thứ hiểu biết lại nhiều, thứ làm ra
cũng ngon, bọn trẻ vẫn luôn vô cùng ngưỡng mộ Cơm Nắm nhỏ.
Cá Nhỏ nói: “Dù sao cũng phải đợi, vậy chúng ta đi tìm sò đi?”
Cơm Nắm nhỏ lắc đầu: “Làm hải sản cần bỏ rất nhiều gia vị mới không tanh, hôm nay chúng ta ăn cái này trước
đi, đợi lần sau mẹ anh điều chế gia vị lại đi nhặt hải sản nướng sau, như vậy đảm bảo sẽ ngon hơn.
Các bạn nhỏ vẫn chưa ăn bao giờ đã bắt đầu mong đợi đến lần sau, gia vị mà mẹ Cơm Nắm điều chế phải ngon cỡ
nào.
Nửa tiếng thật sự rất nhanh, cũng chỉ trong thời gian nhảy lò cò mấy lần mà thôi. Thời gian gần đến, Tiểu Bảo đi sờ nhiệt độ của cát: “Anh Đại Bảo, em cảm thấy được rồi, anh cảm thấy thế nào?”
Đại Bảo khua một tầng cát trên cùng ra, nhiệt độ bên trong vẫn rất nóng nhưng thời gian đã lâu như vậy, cậu bé
cảm thấy cũng được rồi, mới gật đầu đáp: “Anh cũng cảm thấy được rồi.
Cơm Nắm nhỏ nói: “Vậy chúng ta đào ra đi!”
Tiểu Bảo nói: “Phải cẩn thận một chút, dùng gậy gỗ khua từ từ ra, bằng không rất dễ chọc nát.
Các bạn nhỏ đồng tâm hiệp lực đào thứ bị vùi bên trong ra, lá sen đều đã bị nướng cháy sém tản ra những làn
hương thơm nức.
Khoai lang và khoai sọ nóng hôi hổi, vỏ ngoài đã hơi cháy bị khều ra ngoài, đám bạn nhỏ nhìn mà không ngừng
nuốt nước miếng.
Cơm Nắm nhỏ bảo: “Mọi người ăn đi, thích ăn gì thì lấy cái đó ăn.
Đại Bảo nói: “Rất nóng đó, sợ nóng thì đợi thêm lúc nữa.
Đám bạn nhỏ “ô hổ” một tiếng, cậu lấy củ khoai tây, tớ cầm củ khoai lang, nóng đến mức hai bàn tay ném qua
ném lại
nhưng
không nỡ ném đi.
“Các bạn nhỏ, các cháu đang làm gì vậy?”
quay đầu qua, Cơm Nắm nhỏ hơi ngạc nhiên: “Chú, là các chú sao? Bọn cháu đang nướng khoai lang,
Đám
trẻ
các chú muốn ăn
không?”
Không sai, chính là hai ông chú mùng một tết nhìn chằm chằm vào cửa nhà bọn họ.
Hai người bước tới ngồi xổm xuống nhìn, chú đeo kính mắt ngạc nhiên hỏi: “Cách này do ai nghĩ ra vậy?”
Đại Bảo có hơi sợ người lạ, còn Tiểu Bảo lại hoàn toàn không sợ, cậu bé lột vỏ khoai sọ nướng thơm nức mũi, vỏ
còn không ném loạn mà biết bỏ lên lá sen, không chỉ cậu bé mà những bạn nhỏ khác cũng bóc vỏ để lên lá sen
như thế, không hề ném loạn một chút nào.
“Khỏi cần nghĩ, thôn bọn cháu đều nướng khoai lang như vậy, chú nếm thử một miếng đi ạ, thơm lắm đó. Tiểu
Bảo nói.
“Được” Hai ông chú nhặt củ nhỏ nhất bóc vỏ ra chia mỗi người một nửa nếm thử, đều gật đầu: “Ừm, không tệ”
Cơm Nắm nhỏ nhắc nhở bọn họ: “Mẹ cháu nói rác không thể ném lung tung, các chú đặt vỏ lên lá sen đi, khi
bọn cháu đi sẽ mang đi cùng luôn
Hai ông chú đưa mắt nhìn nhau, lại càng ngạc nhiên hơn, rốt cuộc là gia đình thế nào lại dạy ra được đứa trẻ như
vậy?
Ông chú đeo kính mắt nói: “Các cháu thật giỏi, bọn chú không vất lung tung đâu” Lại thuận tiện hỏi một câu:
“Cha mẹ các cháu làm gì thế?”
Ba đứa trẻ đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn bọn họ với vẻ cảnh giác.
997 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận