Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 707: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 18

Giang Tuyết không cho rằng một câu nói cuối cùng của Cố Triển Vọng là đúng, ngược lại đồng ý với quan điểm trước đó của anh ta: “Em cũng cảm thấy nói rõ ràng như vậy cũng không có gì không tốt, em sợ ông ta ra điều kiện quá cao, đến khi đó lại quấn riết lấy anh đưa ra các yêu cầu không dứt, nhưng xem chừng cha em là một
người thông minh”
Cố Triển Vọng ôm cô ta vào lòng, lấy đầu mẩu thuốc lá ra, chuyển khói thuốc trong miệng mình vào trong
miệng cô ta….
Nụ hôn mang theo hơi thuốc này vô cùng dài.
“Nếu như ông ta không thông minh, làm sao lại sinh ra được một đứa con gái thông minh như em? Tóm lại em
nhận bọn họ vậy cho dù bọn họ đưa ra yêu cầu gì, anh có thể làm được đều sẽ làm, còn nếu như em không nhận
bọn họ vậy anh cũng không nhận
Giang Tuyết dụi tắt đầu lọc, ôm đầu Cố Triển Vọng, trả lại cho anh ta một nụ hôn sâu mang hơi thuốc đó, tỷ
trán mình lên trán anh ta, lại cọ vào chóp mũi anh ta: “Em sẽ cố hết sức không khiến anh lỗ vốn, dù sao em cũng đáng giá một trăm nghìn cơ mà.
Cố Triển Vọng cũng dụi tắt đầu lọc, ôm eo cô ta đặt ngồi lên bàn, nâng mặt cô ta lên: “Em nghe lầm rồi, em không đáng giá một trăm ngàn, em là bảo bối vô giá ở chỗ anh.
Cố Triển Vọng sáp lại gần tai cô ta, vành tai và tóc mai chạm vào nhau: “Thật sự muốn làm em ở đây quá”
Giang Tuyết ôm anh ta, ngẩng đầu lên mặc cho anh ta cọ, nhẹ giọng đáp: “Ở chỗ em không thích hợp, lần sau đi
tới văn phòng của anh thử đi”
Cố Triển Vọng cắn răng, cười mắng một câu: “Yêu tinh!”
Thư từ chức của Giang Tuyết giao lên vào ngay buổi chiều. Lãnh đạo đẩy trả về cho cô ta, tỏ ý không nhận: “Đồng chí Giang Tuyết, cô làm việc ở quân khu chúng tôi nhiều
năm như vậy, biểu hiện công việc thế nào mọi người đều rõ như ban ngày, đoàn văn công rất cần một đồng chí chuyên nghiệp giống như cô. Chuyện nhà cô xử lý cho tốt là được, không cần cố ý từ chức, nếu như cô không muốn cha cô tới quân khu vậy tôi có thể dặn dò bên dưới, cô càng không cần vì chuyện này mà từ chức. Theo quan điểm của lãnh đạo Giang Tuyết là một thuộc cấp đạt điểm tuyệt đối, năng lực nghiệp vụ không có gì
phải nghi ngờ, giao nhiệm vụ cho cô ta đều có thể hoàn thành một cách rất thuận lợi, chưa bao giờ từng kéo bè kết phái, chuyện nằm ngoài phận sự sẽ không quan tâm, lời đàm tiếu bên ngoài cô ta càng coi như gió thổi bên tai, người khác có khả năng không đủ hiểu Giang Tuyết nhưng lãnh đạo cùng ở chung một tòa nhà ký túc xá lại rất hiểu, cuộc sống riêng tư của cô ta chỉ ở hai chữ đơn giản, nào có nhiều chuyện lung tung rối loạn như vậy? Giang Tuyết lắc đầu đáp: “Cảm ơn ý tốt của lãnh đạo nhưng tôi đã nghĩ rõ ràng rồi, ở đoàn văn công nhiều năm như vậy bây giờ có cơ hội vẫn muốn đổi một cách sống khác, tôi có thể đợi tìm được người thích hợp để bàn giao xong rồi mới đi, nhưng hy vọng có thể đi trong vòng một tháng
Bắt đầu từ lúc nói lời từ chức Giang Tuyết đã có loại cảm giác giành được cuộc sống mới, cũng đại khái là vì thu
phục được Giang Hòe khiến hình như sợi dây đã trói buộc cô ta nhiều năm đó lập tức bị chặt đứt, cuối cùng có thể thoát khỏi cuộc sống ngày qua ngày như nước đọng đó.
Nói thế nào nhỉ, không biết nên nói bắt đầu từ lúc cô ta tham gia vào cuộc sống của Cố Triển Vọng hay là Cố
Triển Vọng tham gia vào cuộc sống của cô ta, tóm lại từ khi hai người bắt đầu ngủ chung trên một chiếc giường, cuộc sống của cô ta đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, sống thú vị hơn trước đây không biết tại sao lại sống quá nhiều, bây giờ cô ta cuối cùng cũng đã có thể quyết định theo ý mình và sống vì mình một lần. Loại cảm giác này vô cùng thoải mái, Giang Tuyết vung bước chân nhẹ nhàng đi về văn phòng, thậm chí đã bắt
đầu đếm ngược thời gian nhiều nhất là một tháng này, có khả năng vì bước chân của cô ta thật sự quá nhẹ khiến đám người đang khua mua mối mép trong văn phòng cũng không thể cảm giác được cô ta đã đi đến cửa. Lính văn nghệ A: “Cô ta chỉ giả bộ thoải mái thôi đúng không? Cô có nhìn thấy bộ dáng đó của cha cô ta không, không biết ở nhà bị bắt nạt thành cái dạng gì nữa, nói không chừng chính là một người đáng thương phải quỳ trên mặt đất lau sàn, rót nước rửa chân cho người trong nhà ấy chứ, chẳng trách có nhà tứ hợp viện mà cô ta không chịu về ở, thà rằng ở tòa nhà tập thể còn hơn
Lính văn nghệ C che mặt cười: “Cô ta cũng chỉ đang giả bộ làm đại tiểu thư, tỏ vẻ thanh cao ở chỗ chúng ta thôi, bám vào kẻ quyền quý chính là chuyện tốt sao? Không biết chừng còn phải hầu hạ vị mà cô ta gả cho đó một cách hèn mọn thế nào nữa.
983 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận