Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 676: Người đại diện

Kỳ nghỉ hè vừa mới qua đi, Cơm Nắm và Trụ Tử lại vào lớp chín chọn với thành tích tốt đồng hạng nhất khối. Bánh Đậu nhỏ cũng vào cấp hai học với thân phận hạng nhất khối. Bây giờ ba đứa lớn bổ mắt này đều học cùng một trường. Mỗi ngày cùng ra cùng vào, cùng đi học, cùng đánh bóng rổ, tan học cũng đi chung, đoàn thể nhỏ ba người này giống như một người, mỗi ngày đều thu hút sự vây xem của vô số bạn học nữ. Bánh Đậu nhỏ gần mười một tuổi cũng bắt đầu nhảy giò, đã cao đến mũi hai anh lớn, khác với vẻ đẹp trai rạng rỡ của Cơm Nắm, cũng không giống vẻ tuấn tú nho nhã của Trụ Tử, cậu bé là một thiếu niên nhỏ xinh đẹp đến lạ thường như thể bước ra từ trong truyện tranh, đẹp đến mức xa vời không thể với tới giống như một giấc mộng trong đáy lòng của các nữ sinh.
Thấy bọn họ về, Cố Triển Vọng mới buông khúc thịt nhỏ đang ôm trong lòng ra. Anh ta vẫy tay với Cơm Nắm: “Cơm Nắm qua đây nói chuyện.
Cơm Nắm mười ba tuổi đã không còn tư duy và kiến thức của trẻ thành niên nhà người khác, rất nhiều lúc Cố
Triển Vọng đã không đối xử với cậu bé Trụ Tử như trẻ con, đặc biệt là Cơm Nắm, trí tuệ nhiều gần như thành yêu quái, cũng không biết hai đứa trẻ hơn mười tuổi này ăn gì mà lớn, nếu thật sự bàn chuyện chính cũng không mệt như đàm phán với người lớn.
Cơm Nắm nhoẻn miệng cười lộ ra tám cái răng đều tăm tắp trắng đến phát sáng, thiếu niên đẹp trai vừa mới vận
động xong trên mặt còn chảy đầy mồ hôi, tràn đầy hương vị thanh xuân, khiến Cố Triển Vọng cảm thấy mình có khả năng đã già thật rồi, Hàn Thành còn nhỏ hơn cả anh ta mà con đã lớn đến thế rồi. “Chú kêu Bánh Bao nhỏ làm người đại diện cho trung tâm thương mại của chú. Cố Triển Vọng nói, Bánh Trôi
nhỏ thì anh ta cũng không dám trông mong, mọi người đều biết hai bảo bối lớn nhà họ Hàn một là Tô Tiếu Tiếu, một là Bánh Trôi nhỏ, người ngoài đừng hòng đụng vào. Cơm Nắm sững sờ: “Người đại diện ạ? Trong nước chúng ta cũng không thường thấy đâu.
Cố Triển Vọng nói: “Cũng không phải không có, nhưng không có người đại diện cho trung tâm thương mại,
cũng không cần Bánh Bao nhỏ làm gì cả, chỉ là chụp vài bức ảnh treo lên trong trung tâm thương mại, trên bức
tường gần đó cũng treo vài cái biển, tiến hành đồng bộ thôi”
Cơm Nắm vuốt cằm nghĩ ngợi: “Rốt cuộc khi nào trung tâm thương mại mới khai trương ạ?”
Cố Triển Vọng cũng không giấu cậu bé: “Mùa xuân năm nay.
Kỳ nghỉ hè năm ngoái đám người Cơm Nắm vừa mới giúp anh ta vẽ truyện tranh xong, cũng không thấy giống
bộ dáng sắp có thể khai trương. “Nhanh như vậy sao? Không phải tầng sáu là phố ẩm thực sao ạ? Cháu chưa thấy thi công mà
Cố Triển Vọng nói: “Khai trương từ tầng một đến tầng năm thôi, tầng sáu phải đợi thêm”
“Đợi gì ạ?” Cơm Nắm hỏi.
Cố Triển Vọng đẩy mắt kính: “Đợi quảng cáo cho thuê, đợi mẹ các cháu có tư cách kinh doanh cá thể đã.
Cơm Nắm vui mừng: “Thật sự sắp có giấy phép kinh doanh sao ạ?”
Cố Triển Vọng gật đầu: “Sắp rồi, đến khi đó mẹ cháu sẽ là một tốp hộ cá thể có giấy phép kinh doanh hợp pháp
đầu tiên của nước ta, đến khi đó lại hợp tác với cô ấy, tính chất sẽ khác hẳn.
Hiển nhiên Cơm Nắm cũng hiểu: “Đúng vậy, nếu bây giờ mở tiền mà phố ẩm thực kiếm được đều sẽ về trung
tâm thương mại của các chú, đợi sau khi mẹ cháu có giấy phép kinh doanh ngoại trừ giao tiền thuê mặt bằng ở trung tâm thương mại các chú ra, tiền kiếm được đều thuộc về mẹ cháu rồi.
Cố Triển Vọng:
cũng hiểu.
Anh ta thật sự không có cách nào coi Cơm Nắm là một đứa trẻ, tiểu tử này thật sự cái gì
“Lại là mẹ cháu dạy sao?”
Cơm Nắm lắc đầu: “Cái này còn cần dạy sao ạ? Bản thân cháy tự hiểu được đó, giống như nhà ông ngoại cháu
bây giờ cũng nhận khoán ruộng, trừ giao lương thực nộp thuế cho nước nhà ra phần còn dư đều về nhà ông
ngoại cháu, đây không phải cùng một đạo lý sao ạ?”
Cố Triển Vọng gật đầu: “Đúng, cháu nói đúng, chúng ta nói lại chuyện chính, người đại diện Bánh Bao nhỏ nói
thế nào đây?”
Cơm Nắm đáp: “Vậy thì để phí làm người đại diện của em ấy thay thế tiền thuê của mẹ con cháu đi”
Cơm Nắm thấy vẻ mặt của Cố Triển Vọng không đúng, nhìn anh ta với vẻ cảnh giác: “Hợp tác mà chú nói ngày trước sẽ không phải không dự định thu tiền thuê mà trực tiếp hợp tác chia phần với mẹ cháu sao?”
Cố Triển Vọng: “…” Mệt lòng, thật sự vô cùng mệt, chính là loại mệt lòng lớn hơn Cơm Nắm mấy chục năm mà
sống uổng phí đó.
“Không chỉ như thế, chú còn dự định đầu tư làm lớn làm mạnh với cô ấy, làm thành chi nhánh toàn quốc, nói như thế, Bánh Bao nhỏ giúp chú làm đại diện tiệm cơm nhà mình, phí đại diện đều miễn phí cả chứ?”
1000 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận