Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 715: Phiên ngoại về bọn nhỏ 1

Cơm Nắm đã sớm không còn còn Cơm Nắm gạo nếp khi ấy nữa, bây giờ cậu bé đã sắp cao gần bằng Hàn Thành,
ngũ quan tinh tế góc cạnh, là một thiếu niên nhanh nhẹn vô cùng rạng rỡ và đẹp trai, trên sân bóng rổ ngày nào
cũng có bóng dáng đổ mồ hôi như mưa của cậu bé, gần như là loại tình nhân trong mộng mà toàn bộ nữ sinh mới biết yêu nằm mơ cũng sẽ mơ đó.
Nếu không phải dân phong ở những năm thập niên tám mươi này thuần phác, nữ sinh thường ngại ngùng kín đáo thì phỏng chừng mỗi ngày thư tình mà cậu bé nhận được ngay cả cặp sách cũng nhét không đủ. Thiếu tiên tinh tế này cười lên cũng vô cùng rạng rỡ, lộ ra hàm răng đều tăm tắp trắng tinh, ôm vai Tô Tiếu Tiếu
một cách rất tự nhiên, tựa đầu lên vai cô: “Mẹ ơi, mẹ lo lắng con trai lớn nhà mẹ không thi đỗ đại học thủ đô
sao?”
Bắt đầu từ lúc Cơm Nắm năm tuổi, Tô Tiếu Tiếu đã coi cậu bé như bạn bè, tố chất tâm lý của đứa trẻ này mạnh bao nhiêu không có người nào hiểu rõ hơn cô, cô trở tay vỗ lên đầu đứa trẻ, lắc đầu đáp: “Không phải, thành tích học tập của con đương nhiên mẹ không lo, chỉ lo xảy ra những sự cố không đáng có gì đó mà thôi” Cơm Nắm cọ đầu mình vào đầu mẹ: “Mẹ ơi mẹ yên tâm, nhà mình ngay đối diện với trường học không cần lo lắng ngồi xe trễ sẽ bỏ lỡ thi cử, cho dù trời đổ mưa to mẹ và cha cũng có thể lái xe đưa con qua đó, có đồng hồ báo thức hình người như mẹ và cha cũng khỏi cần lo lắng không dậy được. Cơm nước bọn con ăn không phải mẹ làm thì là chú lão Dương làm, con cũng không giống Bánh Bao nhỏ phàm ăn như vậy nên muốn ăn hỏng bụng
cũng khó, sinh bệnh lại càng không có khả năng hơn, ngày nào bọn con cũng rèn luyện cơ thể, cảm mạo phát sốt đều rất ít…
Tổng hợp lại, xác suất con xảy ra sự cố ít nhất đã thấp hơn tám mươi phần trăm bạn học, bọn họ còn không lo vậy con còn lo cái gì nữa? Mẹ cũng lo gì nữa? Mẹ, mẹ nhớ năm đó mẹ là thủ khoa đầu vào đại học tỉnh ta, cha là hạng nhất thi nghiên cứu sinh, con thân là con trai cả của cha mẹ làm sao có thể không thi đỗ thủ khoa để chơi
chứ? Thân là anh lớn trong nhà, làm sao có thể không đánh cũng khiến địch lui binh? Thật đó mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng, còn lo nữa tóc sẽ bạc đó.
Tô Tiếu Tiếu: “…” Không đánh cũng khiến địch lui binh dùng như thế sao?
Đám trẻ đều lớn rồi có chủ ý của riêng mình, nói tới đạo lý cũng đâu ra đấy, bây giờ ngay cả Bánh Bao nhỏ cô
cũng không nói lại được, càng huống chi là Cơm Nắm? Bỏ đi, Cơm Nắm đã sớm tự mình vạch sẵn kế hoạch cho
cuộc đời của mình, sau này muốn đi con đường thế nào, làm người thế nào, cậu bé đã sớm có tính toán trong
lòng.
“Anh hai, em nghe thấy anh nói xấu em rồi nhé, từ khi nào em phàm ăn tục uống hả? Bây giờ em cũng chỉ ăn có một chút xíu thôi, hôm nay mẹ nuôi còn nói em gầy đi rồi đó. Khúc thịt nhỏ diễn xong về đến cửa nhà đã nghe thấy anh lớn nhà mình “nói xấu” cậu bé, hiển nhiên không đồng ý rồi.
Khúc thịt nhỏ chín tuổi mới cao đến bả vai của Cơm Nắm, lượng vận động của cậu bé nhiều, đã không phải là cơ thể năm ngấn mũm mĩm lúc còn nhỏ nữa mà chính là một khúc thịt nhỏ xinh xắn khá chắc chắn mà thôi. Cơm Nắm vò loạn tóc em trai: “Đúng đúng đúng, Bánh Bao nhỏ nhà mình lúc nhỏ ăn năm bát cơm bây giờ vẫn
chỉ ăn nam bát cơm, có một chút mà thôi, cũng không nhiều một chút nào hết.
Khúc thịt nhỏ đổ mồ hôi đầy người, Tô Tiếu Tiếu nhanh chóng lấy khăn tay giúp cậu bé lau mồ hôi trên trán: “Cả người toàn là mồ hôi, đi thay quần áo trước đi, đợi mát rồi lại đi tắm sau, con lại đi tới chỗ cha nuôi con sao?”
Bánh Bao nhỏ lắc đầu: “Không ạ, là hôm nay mẹ nuôi tới phim trường của bọn con, lão Trần muốn mẹ ấy diễn
một vai vũ nữ khuynh quốc khuynh thành, hình như mẹ ấy đồng ý rồi ạ.
Tô Tiếu Tiếu: “…”
“Không phải Giang Tuyết làm việc ở đoàn văn công rất tốt hay sao? Sao lại học dì Nhã Lệ đi quay phim?” Vũ nữ
khuynh quốc khuynh thành, nhân vật này nghe qua đã thấy có hơi tranh cãi rồi.
Đối với chuyện Giang Tuyết biến thành mẹ nuôi của Bánh Bao nhỏ đến giờ Tô Tiếu Tiếu vẫn còn cảm thấy vô
cùng vi diệu, chỉ có thể nói là thế sự khó liệu.
Bánh Bao nhỏ lắc đầu đáp: “Không phải ạ, nghe anh Tiểu Đỗ nói bây giờ mẹ nuôi không đi làm nữa ngày nào cũng ở nhà với cha nuôi, có khả năng tới tìm chút việc giết thời gian thôi ạ, anh nhỏ và Bánh Trôi nhỏ đâu rồi hả
mẹ?”
“Anh nhỏ con đang ở trường giúp bạn học bù, Bánh Trôi nhỏ và Điềm Điềm ở trong nhà chơi. Tô Tiếu Tiếu đáp.
1029 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận