Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 203: Càng ngày càng trưởng thành

Tô Tiếu Tiếu xoa đầu Trụ Tử nhỏ, đứa trẻ này càng ngày càng điềm tĩnh, dáng vẻ cũng càng lớn càng thay đổi,
cô thật sự cũng đã nuôi dưỡng cậu bé như con trai mình, không thương cậu bé uổng phí.
“Được chứ, cho dù có người vào ở cũng không sao, các con đi hỏi ý kiến của người ta một chút, chắc hẳn sẽ
không thành vấn đề. Tô Tiếu Tiếu đáp.
Cơm Nắm nhỏ bảo: “Vậy bọn con đi đào rau hẹ xong là không thể đào giun được nữa rồi. Đã nhiều ngày như vậy
rồi Hoa Hoa vẫn chưa đẻ trứng, có phải ăn giun vẫn chưa đủ không?”
Hai đứa lớn một lần đào rất nhiều giun, đào một lần nuôi trong ống trúc ăn hai ba ngày lại đi đào thêm lần nữa.
Trụ Tử nói: “Ăn đủ nhiều rồi, chắc hẳn rất nhanh sẽ đẻ trứng thôi, anh nhớ lúc trước bà nội chăm con gà mái nhỏ đó ăn giun ba đến năm ngày là đẻ trứng mà
Cơm Nắm bán tín bán nghi: “Vậy được rồi, chúng ta đi đào rau hẹ đi”
Hai đứa lớn ra ngoài còn đứa nhỏ lấy “trò chơi ghép hình” mà Hàn Thành làm cho cậu bé từ trong cặp sách nhỏ
ra, ngoan ngoãn ngồi trên cái ghế nhỏ ở phòng bếp ghép.
Hàn Thành đi vào nhà kho lấy mì sợi trở lại chỉ một lúc như vậy mà cậu bé đã ghép xong Kim Tự Tháp rồi.
Anh cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị áp đảo, nói với Tô Tiếu Tiếu: “Xem ra phải làm trò ghép hình phức
tạp hơn cho thằng bé mới được?
Tô Tiếu Tiếu liếc mắt nhìn: “Qua vài ngày nữa không phải anh phải tới thủ đô công tác sao? Đến khi đó xem có trò chơi trí tuệ nào thích hợp cho trẻ con ba đến sáu tuổi thì mua thêm vài cái về đi?
Hàn Thành nhìn đứa trẻ chưa đến hai tuổi, nói chuyện còn không hết câu: “Trò chơi trí tuệ cho trẻ ba đến sáu
tuổi sao?”
Tô Tiếu Tiếu: “Chính là trò chơi tốt cho sự phát triển trí não ấy, anh nhìn chỉ số thông minh của con trai mình có
giống một, hai tuổi không? Anh mua búp bê vải với xe nhỏ cậu bé chơi được hai ngày cũng ném qua một bên cho em thôi”
Đáng tiếc lego phải đến những năm tám mươi mới có, sau năm hai nghìn mới có thể thấy ở khắp mọi nơi, bằng
không đứa trẻ này đã có thể ghép lego đơn giản được rồi, cũng không biết lúc này có thể mua được đồ chơi trí
tuệ gì nữa.
Hàn Thành nghĩ ngợi, phòng chừng vẫn là đồ chơi anh tự tay làm khá đáng tin hơn.
Vì vậy suốt một khoảng thời gian rất dài sau này, Hàn Thành và Bánh Đậu nhỏ đấu trí đấu dũng, mỗi ngày Hàn
Thành vắt hết óc sáng tạo đồ chơi mới cho Bánh Đậu nhỏ, còn Bánh Đậu nhỏ lại nhẹ nhàng phá giải “đồ chơi”
của anh. Đương nhiên chuyện này để sau hãy nói.
Cơm tối là canh cá trích đậu hũ, Hàn Thành ở nhà nên Tô Tiếu Tiếu có thể chỉ huy anh đi rửa chảo cọ chảo, rồi
vẫn dùng chảo lớn nấu.
Cá trích rán vàng hai mặt rồi đổ một bình nước vào chảo, thêm vài lát gừng, để lửa lớn đậy vung vài phút đợi
canh cá trích trắng ngà sau đó vớt cá trích ra bỏ lên đĩa, lại thả đậu hũ vào nồi đun vài phút, lại nhổ một mớ giá đỗ ra rửa sạch rồi cho vào nồi, nấu thêm vài phút lại thêm ít muối và bột tiêu, vậy là bát canh đã hoàn thành. Mì ở bên Hàn Thành cũng đã nấu xong chia ra mấy cái bát lớn, Tô Tiếu Tiếu đổ canh cá trích đậu hũ vào, một bát
mì diêu cá trong lành và ngon miệng đã ra lò.
Trên cá trích rắc thêm ít hành băm, nhỏ thêm một giọt dầu lạc và xì dầu vào, vậy là một bữa cơm tối khỏe mạnh
có mặn có chay.
Tô Tiếu Tiếu nhỏ thêm dấm chua vào trong bát mì của mình, thoạt nhìn vô cùng ngon miệng. Đám trẻ ra ngoài làm nhiệm vụ cũng trở về, mỗi người ôm một cục bùn to, trên đó chỉ còn lại vài đầu hẹ. Hai đứa
trẻ bỏ rau hẹ vào vườn rau, phủi sạch bùn đất trên người, rửa tay rồi mới đi qua, bọn trẻ đã ngửi thấy mùi thơm
của đồ ăn, dự định ăn cơm tối xong sẽ trồng hẹ sau.
Tình báo viên Cơm Nắm nhỏ lập tức báo cáo tình hình: “Thưa mẹ, sân nhà trước kia của Trụ Tử đã có người vào
י,
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Cũng bình thường thôi, vậy các con đã cảm ơn chú dì vào ở chưa? Ăn cơm trước đi? Cơm Nắm nhỏ lắc đầu: “Bọn con cảm ơn rồi ạ, nhưng không phải chú dì mà là hai chị gái mà một bà lão”
Giờ cơm hôm nay muộn hơn nửa tiếng, Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ đã đói meo, hút sụp một miếng mì xong,
Cơm Nắm nhỏ vui vẻ khoa tay múa chân: “Uầy, ngon dữ dội!”
Tô Tiếu Tiếu hơi ngạc nhiên: “Hai chị gái và một bà lão sao?”
Cơm Nắm nhỏ gật đầu: “Chị gái xinh đẹp mặt tròn, bà cụ cũng rất khỏe, còn cho con và Trụ Tử nhỏ mỗi người
một viên kẹo nữa”
Cơm Nắm nhỏ mò kẹo đưa cho Bánh Đậu nhỏ: “Em trai, cho em này.
Tô Tiếu Tiếu cũng lấy kẹo của mình ra: “Bánh Đậu nhỏ, của anh cũng cho em luôn.
1028 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận