Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 441: Một tuần trôi qua

Mấy ngày này người bận nhất trong nhà chính là Cơm Nắm nhỏ, mỗi ngày ngoại trừ ăn cơm và ngủ ra thì chính
là học, đừng nói là chơi với em trai em gái mà ngay cả ăn cơm cũng đều là Tô Tiếu Tiếu bưng một phần riêng vào
trong thư phòng cho cậu bé, vội vàng ăn xong lại tiếp tục học, ngay cả Bánh Đậu nhỏ bưng bát của cậu bé đi rửa lúc nào cũng không biết.
Bánh Bao nhỏ bình thường được anh lớn chiều chuộng phát hiện ra đột nhiên anh trai không quan tâm mình nữa
lại rất thích ứng được, không nghịch cũng không náo, cầm bảng đen nhỏ mà anh trai nhỏ cho ngồi xổm ở cửa
nhà viết vẽ.
Thời gian một tuần ngắn ngủi trôi qua, người tham gia đại quân thi đại học càng ngày càng nhiều, trường cấp ba thật sự không thể sắp xếp được, hiệu trường đành dùng luôn cả phòng học trống ở trường cấp hai, nơi học thì có nhưng giáo viên lại thiếu thốn nghiêm trọng, hiệu trưởng thật sự không có cách nào chỉ đành đi tìm lãnh đạo bàn bạc.
Lãnh đạo vung bàn tay to, không hẹn mà cùng có suy nghĩ với Hàn Thành, dự định ra một cuộc thi thử, dù sao chỉ có thời gian hơn một tháng đã phải đi thi ngay, nếu nền móng thật sự quá kém thì nên bổ sung cơ bản trước rồi đợi năm sau lại thi sau, bằng không cũng chỉ chiếm dụng danh sách lãng phí. Giờ lọc ra tốp người có nền
móng không tồi trước đã, sử dụng thời gian một tháng này tiến lên, nói không chừng có thể cho ra vài sinh viên đại học làm vẻ vang quân khu.
Giáo viên không đủ vậy kêu những đồng chí đã từng học đại học hoặc từng có kinh nghiệm dạy học cấp ba trong bộ đội giúp dạy, Hàn Thành chính là một trong những ứng cử viên hướng dẫn tốt nhất trong lòng lãnh đạo. Bản thân Hàn Thành cũng đã đệ thư xin được ghi danh thi nghiên cứu sinh, lãnh đạo xúc động trong lòng vỗ vai
anh: “Đồng chí tốt, dẫn đầu hưởng ứng lời kêu gọi, có chí khí, tốt lắm!” Không nói hai lời đã phê duyệt cho anh
ngay.
Người hưởng ứng lời kêu gọi tham gia thi đại học ở thị trấn Thanh Phong không nhiều, phần lớn người trong thị trấn đều là quân nhân hoặc là gia đình quân nhân, cho dù không phải nhưng người có thể sinh sống ở thị trấn
này chắc chắn kiểm tra chính trị đều không có vấn đề gì, ngược lại cũng bớt rất nhiều phiền phức về mặt thẩm
tra chính trị.
Cuộc thi thử được định vào cuối tuần, toàn bộ thành viên trường cấp ba xin nghỉ một ngày để trống ra mấy phòng học cho học sinh ba khóa đó tiến hành thi thử.
Hôm nay Nhã Lệ cũng tham gia thi nên Tô Tiếu Tiếu gửi đôi long phụng thai và Bánh Đậu nhỏ ở nhà Triệu Tiên
Phong. Hôm nay Châu Ngọc Hoa và Triệu Tiên Phong đều nghỉ, Trụ Tử nhỏ cũng cùng qua đó nhưng cậu bé đi là vùi đầu vào học, thi thoảng liếc mắt nhìn em trai em gái rồi thôi.
Cậu bé vốn cho rằng mình đã đủ cố gắng rồi, sau khi lên cấp cao hơn nhiệm vụ học hành sẽ nặng hơn trước rất
nhiều, muốn duy trì thành tích tốt nhất định phải tốn nhiều sức lực hơn mới được, lại thêm kỳ nghỉ hè trong hai ba năm này đều dùng để viết chữ vẽ tranh cho nên ngay cả giáo trình cấp hai cậu bé cũng chưa học xong, bây
giờ đã là học kỳ cuối cùng ở giai đoạn tiểu học, cậu bé nhất định phải duy trì thành tích ưu tú tốt nghiệp tiểu học, đồng thời cũng phải chuẩn bị toàn bộ giáo trình cấp hai cho tốt, nhiệm vụ vẫn rất nặng.
Mắt thấy khoảng cách giữa mình và Cơm Nắm bắt đầu càng ngày càng xa, Cơm Nắm đã có thể tham gia thi cấp ba, tuy rằng chú Hàn không trâu bắt chó đi cày nhưng Trụ Tử nhỏ vẫn tin Cơm Nắm có thể thi tốt hơn phần lớn
người, mình không căng thẳng không được, sẽ chỉ rớt lại phía sau Cơm Nắm càng ngày càng xa mà thôi, sau này cậu bé vẫn còn muốn học chung với Cơm Nắm lên đến đại học.
Nhà Triệu Tiên Phong đã rất lâu rồi không náo nhiệt như vậy, Triệu Tiên Phong vốn còn ngại trong nhà có một
đứa trẻ quá lạnh lẽo, nhưng Châu Ngọc Hoa lại không muốn sinh thêm, lại thêm anh ta vốn rất thích đôi long
bào thai, ôm Bánh Bao nhỏ lên là yêu không rời tay, thi thoảng còn nhét cho cậu bé viên kẹo, hại Bánh Đậu nhỏ thế chỗ anh lớn làm nhân viên giám sát thi thoảng đều nhìn chằm chằm bọn họ.
Một khi phát hiện ra chú Triệu có dấu hiệu nhét kẹo vào miệng em trai đều sẽ mặc kệ cái gì mà thay răng nói
chuyện lọt gió, trực tiếp nói với Triệu Tiên Phong: “Chú Triệu, hôm nay Bánh Bao nhỏ thật sự không thể ăn thêm đồ ăn vặt nữa, bằng không mẹ cháu sẽ giận đó!”
Triệu Tiên Phong ước lượng khúc thịt nhỏ nặng nề trong lòng, thấy có hơi nặng một chút, hình như không thể
ăn thêm nữa: “Chú biết rồi, cảm ơn Bánh Đậu nhỏ đã nhắc nhở” Nói xong lại nhét một cái cho Bánh Đậu nhỏ: “Kẹo cho cháu ăn”
Đều tại Bánh Bao nhỏ ăn đồ quá ngon, lại thêm trời sinh có một đôi mắt cười, hơi cong khóe môi nhìn vào cũng thấy vô cùng vui vẻ, cô bé con cũng thế, gọi một tiếng “chú Triệu” ngọt ngào cũng bất tri bất giác muốn đưa đồ ngon cho bọn trẻ ăn.
993 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận