Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 609: Ngạc nhiên

Hàn Thành lắc đầu đáp: “Không quan tâm chuyện của người khác, anh ấy cũng lớn như vậy rồi, ở chung với ai cũng là quyền của anh ấy, không ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta.
Tô Tiếu Tiếu nói: “Anh ấy không nói quen thế nào, em cũng không hỏi, nhưng Giang Tuyết và anh Lâm cũng không phải người dài dòng, nói rõ rồi sẽ không dây dưa nữa, cũng chính là đến đây là dừng”
Hàn Thành cúi đầu hôn lên gương mặt Tô Tiếu Tiếu: “Nếu đã có sức lo chuyện của người khác vậy không bằng…” Dứt lời lại hôn từ mi tâm, sống mũi đến môi cô…
Tô Tiếu Tiếu vẫn nhắm mắt, hơi hé môi chào đón sự thăm hỏi của anh.
Hôm sau, trợ lý của đạo diễn Trần vẫn tới đón đôi long phụng thai tới tổ kịch như cũ, Trụ Tử nhỏ không yên tâm nên vẫn đi theo.
Ngay cả kem chocolate cũng không có cách nào khiến Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ sinh ra nổi hứng thú với tổ kịch, bọn trẻ thà ở nhà vẽ thêm vài bức tranh kiếm thêm tiền tiêu vặt còn hơn.
Khi Cố Triển Vọng tới, Hàn Thành và Tô Tiếu Tiếu đã ra ngoài tới bưu điện gửi hàng, chỉ có hai anh em ở nhà vẽ tranh dài kỳ.
Cố Triển Vọng nhìn tranh của bọn trẻ càng thấy hài lòng hơn, hỏi Cơm Nắm: “Công trình tu sửa trung tâm thương mại của chú tiến hành cũng gần xong rồi, tháng sau là có thể hoàn thành, các cháu cho một câu trả lời chắc chắn rốt cuộc có thể thể hiện bản lĩnh không?”
Cơm Nắm đang có linh cảm, hạ bút giống như có thần trợ giúp, vừa vẽ vừa đáp lại lời anh ta: “Vậy còn phải xem chú có thể lấy ra bao nhiêu thành ý đã
Cố Triển Vọng nhướn mày: “Cháu ra giá đi, tiền không phải vấn đề, đúng rồi, các cháu vẽ mấy cái này là gì thế?” Bánh Đậu nhỏ hỏi: “Chú Cố, chú về lâu như vậy mà vẫn chưa đọc nhật báo sao?”
Cố Triển Vọng sững sờ, chợt đáp: “Có chứ, ngày nào chú cũng đọc.
Bánh Đậu nhỏ nói: “Vậy chú không nhìn thấy truyện dài kỳ trên nhật báo hay sao?”
Cố Triển Vọng đáp theo bản năng: “Có, nhưng mà… Đột nhiên anh ta nổi lên suy nghĩ: “Ý cháu là chuyên mục
văn hay chữ đẹp trên nhật báo đó cũng là các cháu vẽ sao?”
Anh ta có thói quen đặt báo nhưng sẽ không lãng phí thời gian xem các mục giải trí, cùng lắm cũng chỉ liếc mắt nhìn một cái, nhưng truyện dài kỳ đó thì anh ta biết, đó là thứ rất thú vị, nhưng khi anh ta biết truyện dài kỳ thì vẫn chưa biết bọn trẻ nên hiển nhiên không biết đó là bút tích của mấy đứa trẻ nhà Hàn Thành rồi. Trong lúc nói chuyện, Cơm Nắm lại ra một bản thảo đặt ở bên cạnh, nói: “Cho nên chú nói xem tranh của bọn cháu đáng bao nhiêu tiền? Nếu không lấy ra đủ thành ý vậy không mời được bọn cháu đâu đó. Chú nghĩ xem, bọn cháu có việc riêng, tiền bọn cháu cũng không thiếu, đúng chứ?”
Cố Triển Vọng: “…” Đau tim.
“Vậy cháu muốn thế nào? Ra điều kiện cho chú xem xem?”
Cố Triển Vọng thuận tay cầm tác phẩm mới ra lò của Cơm Nắm, khỏi phải nói, tất cả đều liền mạch lưu loát sống động như thật, với cách hành văn sinh động và thú vị nếu không phải tận mắt nhìn thấy cũng không dám tin đây là thứ cậu bé chỉ dùng vài phút ngắn ngủi, vừa nói chuyện với anh ta vừa vẽ ra. Rốt cuộc tiểu tử thối này ăn gì mà lớn vậy?
Cơm Nắm đáp: “Là như thế này ạ, bọn cháu không thiếu tiền nhưng cháu có hai anh em chắc hẳn sẽ thiếu tiền,
đợi qua đợt này bọn họ sẽ cùng bọn cháu tới thủ đô, đến khi đó năm người bọn cháu sẽ cùng giúp chú làm, điều kiện của chú cố hết sức ưu đãi một chút, cho bọn họ kiếm thêm chút tiền ăn vặt có được không ạ?”
Cố Triển Vọng bật cười đáp: “Cháu còn rất trượng nghĩa đấy, nhưng trình độ của bọn trẻ thế nào? Nếu kém quá xa so với trình độ của các cháu, quá mức chênh lệch không đồng đều sẽ không đẹp cho lắm.
Bánh Đậu nhỏ nói: “Chữ và tranh của tất cả bọn cháu đều là mẹ dạy đó, chữ của anh Tiểu Bảo của cháu viết còn đẹp hơn cả cháu cơ, anh Đại Bảo của cháu cũng không kém. Chữ của anh hai cháu là xấu nhất trong nhà chúng cháu vì anh ấy lười luyện chữ nhất.
י
Cơm Nắm: “…” Em thật sự là em trai anh sao, có cần phải phá đám như vậy không?
66
Cố Triển Vọng: ” Tại sao anh ta lại hỏi loại vấn đề tự rước lấy nhục này?
Cơm Nắm đặt bút xuống nắn mặt em trai: “Bánh Đậu nhỏ, tuy rằng em nói là sự thật nhưng anh hai cũng cần mặt mũi được chưa?”
Bánh Đậu nhỏ bổ sung một câu: “Nhưng anh hai cháu thông minh nhất, vẽ kết cấu tranh nhanh nhất, nghĩ chuyện xưa cũng hay nhất và nhanh nhất.
1025 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận