Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 692: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 3

Yêu tinh, người phụ nữ như Giang Tuyết quả thật là một yêu tinh.
Cố Triển Vọng cắn môi cô ta một cách tàn nhẫn, xuyên qua ánh sáng nhạt của hành lang anh ta nhìn thấy một
giọt máu chảy xuống, hình như Giang Tuyết không biết đau cô ta duỗi đầu lưỡi liếm vết thương, vẫn cười như
cũ: “Cố Triển Vọng, anh không dám”
Cố Triển Vọng híp mắt: “Giang Tuyết, em nhớ cho kỹ, là em chọc anh trước, ngày mai tỉnh rượu nếu như em
dám quỵt nợ, anh có trói lại cũng phải trói được em tới cục Dân Chính!”
Sau khi Giang Tuyết tỉnh lại, sườn xám trên người vẫn còn đây, Cố Triển Vọng nghiêng người lại càng áo mũ
chỉnh tề, mặt người dạ thú, hai người ngay cả quần áo cũng chưa cởi đã hành sự xong.
Thời điểm khiến Cố Triển Vọng ngạc nhiên nhất đó là lần này lại là lần đầu tiên của Giang Tuyết, sớm biết như
thế anh ta nên dịu dàng hơn một chút mới phải.
Cố Triển Vọng nhìn vết máu trên khăn trải giường càng nhìn càng cảm thấy chói mắt, nhưng trong lòng lại thấp
thoáng dâng lên niềm vui sướng không thể che giấu được, thói hư tật xấu của đàn ông đây mà. Anh ta cầm lấy
điếu thuốc nằm giữa hai môi Giang Tuyết hút mạnh vài hơi, sau đó nghiêng người lại cắn một cái lên môi cô ta rồi mới buông ra: “Xin lỗi, anh không biết. Giang Tuyết “xùy” một tiếng, chẳng muốn tiếp chuyện với anh ta, cảm thấy cô ta là một người phụ nữ chồng
chưa có nhưng quan hệ nam nữ lung tung lại nhiều đi, thêm một anh ta cũng không nhiều mà bớt một anh ta cũng không ít, dù sao cũng không sao cả, cô ta biết mình là một người thế nào là được.
Cố Triển Vọng thì lại vô cùng yêu thích dáng vẻ ngông cuồng tự cao đó trên người cô ta, nói thế nào nhỉ, nói
chung anh ta cũng không phải người tốt, luôn cảm thấy đè người phụ nữ thế này dưới thân mới vô cùng có cảm giác thành tựu, vô cùng có hứng thú.
Giang Tuyết hút xong một điếu thuốc, lấy gạt tàn trong ngăn kéo đầu giường dập tắt đầu lọc mới nói: “Vừa rồi
em vẫn chưa kịp nói rõ ràng, em không muốn sinh con, nếu như anh không muốn đăng ký kết hôn thì bây giờ hối hận vẫn còn kịp”
Cố Triển Vọng nhìn cô ta, sau khi mây mưa xong gương mặt của người phụ nữ vô cùng quyến rũ, men rượu vẫn chưa tan hết khiến hai gò má hồng như đào mận tháng ba, trong lòng Cố Triển Vọng rung động, cắn lên mặt cô
ta một cái: “Trùng hợp, anh cũng không muốn sinh con, anh có một đứa con trai nuôi làm cha cũng đủ nghiện
rồi”
Nói xong lại giống như một thanh niên choai choai vẫn chưa thỏa mãn ôm Giang Tuyết dậy đi vào nhà vệ sinh, giọng nói khàn khàn: “Tắm cái rồi tiếp tục.
Khi Giang Tuyết lần nữa tỉnh lại đã là sáng ngày hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua từ bên ngoài cửa sổ, cô ta mở
mắt nhìn cách bày trí xa lạ, hoảng hốt mất một hồi mới lấy lại được bình tĩnh.
“Tỉnh rồi?” Cố Triển Vọng cúi đầu hôn cô ta một cái, vừa rồi trợ lý đã mua sườn xám và đồ lót mới từ trung tâm
thương mại “Quốc Vượng” về cho cô ta: “Thay đi, sau đó tới cục Dân Chính.
“Cục Dân Chính?” Giang Tuyết chưa phản ứng lại được ngay.
Cố Triển Vọng mang vẻ mặt “quả nhiên là thể” từ trên cao nhìn xuống, nhìn cô ta chằm chằm mà không nói
thêm gì nữa.
Giang Tuyết phản ứng lại, bình thản “à” một tiếng, sau đó xốc chăn lên ngay trước mặt Cố Triển Vọng, trần như
nhộng ngồi trên giường chậm rãi mặc từng bộ đồ mới mà Cố Triển Vọng đã mua về, người đàn ông này ước lượng kích cỡ thật chuẩn, giống như đo ni đóng giày vô cùng vừa người.
Cố Triển Vọng không nhịn được mà quay mặt đi, còn nhìn yêu tình này nữa thì hôm nay bọn họ không ra khỏi
cánh cửa này được mất.
“Quên nói với anh, hôm nay sợ là chúng ta không tới cục Dân Chính được đâu, thân phận của em đặc thù, phải thông báo kết hôn với tổ chức trước, anh phải thông qua kiểm tra chính trị chúng ta mới có thể kết hôn. Cố Triển Vọng rời khỏi tổ quốc nhiều năm nên cũng không hiểu chính sách trong nước, anh ta híp mắt: “Giang Tuyết, em chơi anh?”
Giang Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta với vẻ mặt không thay đổi: “Em chơi anh có lợi gì với em sao? Tối qua em say rượu hơi kích động một chút nhưng chúng ta đều là người trưởng thành, nên chịu trách nhiệm cho những chuyện mà mình làm. Anh yên tâm, em sẽ chịu trách nhiệm với anh, kiểm tra chính trị xong chúng ta sẽ
đi đăng ký.
Sau khi ngủ xong một giấc này, Giang Tuyết cảm thấy những dè dặt và gìn giữ trong quá khứ đó hình như không còn ý nghĩa gì cả, cô ta chắc hẳn nên tìm một người đàn ông đăng ký kết hôn từ sớm mới phải, như thế sẽ vui vẻ biết bao. Nhưng cũng phải gặp được người đàn ông văn minh như Cố Triển Vọng mới có thể hưởng thụ được
niềm vui này, bằng không cho dù là kết hôn với ai cũng khó tránh khỏi sinh con chăm con, cơm áo gạo tiền đủ
các thể loại việc, một cuộc hôn nhân như vậy cô ta cũng không vui vẻ gì.
1010 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận