Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 372: Thay phiên

Khi Hàn Thành không rảnh thì Trương Hồng Đồ sẽ dẫn ba đứa lớn đi, Cá Nhỏ thi thoảng cũng sẽ đi cùng, nửa kỳ
nghỉ hè qua đi, lũ trẻ phơi nắng đen đi không ít nhưng càng có tinh thần hơn, tố chất cơ thể cũng tốt hơn, cũng
đều cao hơn không ít, ngay cả Bánh Đậu nhỏ cũng đã không còn là đứa trẻ chân ngắn thấp bé đó nữa, mà cao
lên không ít.
Trải qua học tập cường hóa suốt non nửa năm, ba đứa trẻ cho dù là viết chữ hay là vẽ tranh đều đã có một bước
nhảy vọt về chất, chữ bút lông là Hàn Thành dạy, vẽ tranh là Tô Tiếu Tiếu chỉ dạy, cho nên khi bộ trưởng Khương phát nhiệm vụ, ba đứa trẻ đều tràn đầy tự tin, không hoang mang chút nào.
Trong khoảng thời gian này ba đứa nhỏ không ít lần tới bộ phận tuyên truyền, có đôi khi đi mất hơn nửa ngày,
bộ trưởng Khương thật sự quá thích ba đứa trẻ, mỗi lần phái người qua đón còn bao cả cơm, bao đủ loại đồ ăn
vặt, hại cho đám trẻ rất thích tới bộ phận tuyên truyền.
Tô Tiếu Tiếu cũng không biết bọn trẻ bận cái gì, lũ trẻ rất thần bí, cô từng hỏi một lần nhưng ngay cả Bánh Đậu
nhỏ cũng nói: “Mẹ, đây là bí mật giữa bọn con và chú Khương, đợi sau này mẹ sẽ biết thôi ạ…”
Được rồi, Tô Tiếu Tiếu cũng không hỏi nữa.
Hàn Thành đã rất lâu chưa được nghỉ ngơi, nghỉ hè thật sự không thể bớt được thời gian dẫn lũ trẻ về thôn Tô
Gia, anh bận, Tô Tiếu Tiếu bận, ngay cả đám trẻ cũng bận, cũng chỉ có thể như vậy.
Mưa năm nay ở thôn Tô Gia có hơi nhiều, công việc thu hoạch gấp mùa lúa nước vô cùng cấp bách, nghỉ hè
chính là màn “song súng” bận rộn nhất trong một năm của các bác nông dân, các học sinh nghỉ hè đều phải ra
ruộng bận rộn làm việc, Đại Bảo và Tiểu Bảo đã mười tuổi cũng không ngoại lệ, phải theo ra ruộng giúp việc, hoặc là ra sân phơi thóc phơi thóc.
Đại Bảo và Tiểu Bảo còn biết mang theo một cái giỏ nhỏ, nhìn thấy ốc vặn cá chạch cá trê gì đều bỏ vào trong,
khi vận may tốt còn có thể đựng đầy một giỏ.
Gặt gấp mấy ngày liền, Bé Út hơn nửa tuổi cũng phải mang ra ruộng, dưới gốc đa rải một cái chiếu để cậu bé ở
đó chơi, Đại Bảo và Tiểu Bảo luân phiên trông, đợi đến khi người lớn thu hoạch xong mới cùng nhau về nhà. Bé Út hơn phân nửa thời gian đều là Lý Ngọc Phụng chăm, cho nên cậu bé dính bà nội nhất.
Lý Ngọc Phụng ôm Bé Út đi đằng trước, Đại Bảo và Tiểu Bảo nhảy chân sáo theo ở phía sau nhặt hạt lúa, thi
thoảng có một cơn gió thổi qua mang tới một chút mát mẻ cho ngày hè nóng nực đã là thời khắc mà đồng chí nông dân cảm thấy thoải mái nhất rồi.
Tiểu Bảo nhặt một bông lúa nặng trĩu, nói với vẻ tiếc nuối: “Nếu như cô và mọi người có thể về thì tốt rồi, chúng
ta có thể dẫn đám người Cơm Nắm cùng nhau đi nhặt lúa rồi cùng nhau nhặt ốc vặn, Cơm Nắm vẫn luôn muốn vào ruộng nhặt ốc vặn.
Đại Bảo bảo: “Không phải trong thư đám người Cơm Nắm nói bận làm tờ rơi gì đó sao? Cô và chú đều bận, qua
năm có thể về là tốt lắm rồi”
Chớp mắt đôi long phụng thai đã gần một tuổi, Lý Ngọc Phụng đã gần một năm chưa gặp bọn trẻ, cũng nhớ con
gái không chịu được: “Cô gả đi xa như vậy, mỗi năm có thể về một lần đã là tốt lắm rồi, yên tâm đi, bọn họ rảnh rỗi hiển nhiên sẽ về thôi”
Chớp mắt đã qua tháng tám, cả một tháng này của lũ trẻ đều trải qua vô cùng phong phú, buổi sáng đa số đều
sẽ tới bộ phận tuyên truyền, buổi chiều ở bên nhà chăm em trai em gái, luyện viết chữ và vẽ tranh, buổi chiều
theo Hàn Thành, Trương Hồng Đồ hoặc Triệu Tiên Phong một trong số họ đi bơi.
Từ sau khi Bánh Trôi nhỏ cũng cai sữa, cả người Tô Tiếu Tiếu cũng thoải mái hơn không ít, Hàn Thành cũng làm
không ít đồ chơi cho đôi long phụng thai, hai đứa trẻ vô cùng dễ chăm, cùng nhau chơi cũng không thấy nhàm chán, đừng thấy Bánh Bao nhỏ hung dữ với mấy anh trai nhưng cậu bé vẫn rất thương em gái, gần như sẽ không giành đồ của em gái, ngoại trừ ăn ra thì những thứ khác đều nhường cho cô bé, nhưng cứ cố tình Bánh Trôi nhỏ không thèm ăn nhất, có gì ăn đều chia cho anh trai một miếng nên Bánh Bao nhỏ lại càng thương cô bé hơn. Hai bé con đều chơi ở trên chiếu, Tô Tiếu Tiếu ở bên cạnh đọc sách, thi thoảng liếc mắt vài cái là được. Nếu
không phải Bánh Bao nhỏ quá dữ, không để ý một cái là túm Cháo Bột Mì Cơm và Hoa Hoa thì Tô Tiếu Tiếu còn có thể đi làm những việc khác.
Bánh Trôi nhỏ không thích Cháo Bột Mì Cơm và Hoa Hoa cho lắm, thậm chí còn hơi sợ, nhưng cô bé vô cùng thích Lọ Lem. Trụ Tử nhỏ để Lọ Lem ở bên này, Tô Tiếu Tiếu tắm rửa sạch sẽ cho Lọ Lem, lót giấy sạch lên đựng trong lồng sắt nhỏ, đặt ở bên cạnh chơi với Bánh Trôi nhỏ, Bánh Trôi nhỏ thi thoảng sẽ duỗi tay tới sờ lông nó, kéo tai nó mà vui vẻ cong đôi mắt lại.
1072 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận