Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 94. Quyến luyến

Chương 94: Quyến luyến
“Anh đi làm trước đi, trở về em sẽ nói với anh chuyện của Trụ Tử một chút.” Tô Tiếu Tiếu bảo.
“Anh nghe được rồi, xử lý như vậy không tồi, cứ làm như vậy đi, đến khi đó bên anh cũng sẽ chuẩn bị một chút.” Hàn Thành nói.
Tô Tiếu Tiếu liếc mắt nhìn anh: “Nếu anh đã nghe thấy hết cả rồi vậy anh còn hỏi chị Ngọc Hoa dẫn em đi đâu làm gì?”
Hàn Thành cúi đầu hôn lên cái lúm đồng tiền nhỏ của cô một cái, cong khóe môi, đáp: “Chỉ là muốn nói chuyện với em, xem em có lừa anh hay không thôi.”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Hàn Thành, anh học xấu!
Trước khi Hàn Thành đi ra ngoài còn quay đầu nói: “Anh mua ít thịt ba chỉ và một ít sò ở trong bếp đấy, chế ít dầu chắc hẳn đủ ăn vài ngày rồi.”
Tô Tiếu Tiếu dựa vào khung cửa, hai cái lúm đồng tiền có thế nào cũng không giấu được mà chạy ra ngoài góp vui.
Càng ngày càng thích người chồng này rồi, phải làm sao đây?
“Mẹ ơi mẹ ơi, mẹ mau qua đây nhìn này, vỏ sò này to ơi là to!” Cơm Nắm nhỏ ở trong phòng bếp kêu.
Trụ Tử đã ra ngoài đi học, chỉ còn Cơm Nắm dẫn em vào nhà bếp nhìn sò mà Hàn Thành mua.
Tô Tiếu Tiếu cho rằng có khả năng Hàn Thành đã mua mấy thứ như hàu và sò biển nhỏ nhưng hoàn toàn không ngờ anh mua sò lớn, thật sự một con rất to, còn to hơn lòng bàn tay của cô, đã vậy số lượng còn không ít.
Cơm Nắm dẫn em ngồi xổm ở nơi đó đếm, đếm xong còn nói với Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ ơi có tận mười con sò như vậy, cả nhà chúng ta mỗi người được hai con!”
Tô Tiếu Tiếu nhìn Cơm Nắm với vẻ ngạc nhiên, cô cũng chưa từng dạy Cơm Nắm phép cộng trừ mà cậu bé đã biết làm phép tính rồi sao? Còn biết mười con sò, năm người một người hai con, quá lợi hại rồi thì phải?
“Cơm Nắm, sao con biết một người hai con vậy? Tại sao không phải là một người ba con?”
Cơm Nắm nhìn Tô Tiếu Tiếu với vẻ mặt ‘mẹ thật ngốc:’ “Cả nhà chúng ta có năm người đứng thành một hàng, trước mặt mỗi người đặt hai lần là hết rồi mẹ ơi, còn không phải một người hai con sao ạ?”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Được rồi, Tô Tiếu Tiếu quyết định sau này sẽ không hỏi đứa trẻ thông minh này những câu hỏi ngu ngốc nữa.
Bánh Đậu nhỏ cũng thông minh như vậy, cô sẽ không phải người xếp chót trí thông minh của gia đình này đấy chứ?
Tô Tiếu Tiếu quyết định buổi chiều dạy Cơm Nắm nhỏ thuộc lòng bảng cửu chương, ngày mai sẽ bắt đầu dạy cậu bé học thuộc Tam Tự Kinh và ba trăm bài thơ Đường, mẹ cho con ngông cuồng này, hừ hừ!

Thân là người con trưởng thành ở khu vực duyên hải phía nam, hải sản là một trong những món ăn mà Tô Tiếu Tiếu yêu nhất ở kiếp trước, tuần nào cũng sẽ ăn nhưng khi ấy phần lớn ăn toàn là hàng được ngư trường ven biển nuôi trồng, chứ sinh trưởng hoang dã đã rất hiếm rồi.
Hải sản ở thời đại này chắc hẳn phần lớn vẫn là hoang dã, vậy phải ăn nhiều mới được, Tô Tiếu Tiếu muốn bây giờ hấp lên ăn luôn nhưng vẫn nhịn đến buổi trưa đợi Hàn Thành về rồi cùng nhau ăn.
Lúc này, Hàn Thành vừa mới đến bệnh viện bộ đội lại vòng vào phòng làm việc của lãnh đạo trước.
Trước đây lãnh đạo thích Hàn Thành bao nhiêu thì bây giờ nhìn thấy anh lại thấy đau đầu bấy nhiêu.
Đợt trước ngày nào cũng giục anh tìm chiến hữu cách mạng chăm sóc hậu phương lớn thật tốt thì anh mới có thể ở phía trước chiến đấu anh dũng được, các đồng chí nữ có tính cách và dáng vẻ dịu dàng như nước trong quân khu đều rất xuất sắc nhưng anh lại không nhìn trúng một người nào.
Còn không phải trong lúc trở về đón con trai dẫn thêm một cô gái thôn quê về, lúc này bản kiểm tra chính trị vừa mới trình lên, mà ngày nào anh cũng đến giục ba lần.
Hàn Thành coi trọng công việc hơn mạng sống, trước đây sau khi kết hôn với Dương Mai cũng chỉ hận không thể ngày nào cũng ở bệnh viện, cho dù không có việc gì thì anh cũng sẽ khóa cửa để nghiên cứu bệnh án và viết luận văn, rất ít khi trở về nhà đúng giờ.
Nhưng bây giờ anh lại chỉ hận không thể tan làm rồi đi, thà rằng mang hết công việc giấy tờ về nhà làm còn hơn.
Nếu không phải bây giờ đang phá tứ cựu không cho phép mê tín phong kiến nữa thì ông ấy đã tìm một đại sư trừ ma đến làm phép cho Hàn Thành rồi, xem có phải anh đã dẫn một con hồ ly tinh về nhà hay không. Đây đã không còn là Hàn Thành không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ làm nghiên cứu y học mà ông ấy biết đó nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận