Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 686: Phiên Ngoại: Trưởng Thành

Thời gian qua mau, ngày tháng như thoi đưa, chớp mắt thời gian đã tới cuối năm một chín tám mươi, quốc gia
bắt đầu phát giấy phép kinh doanh cá thể, Tô Tiếu Tiếu cũng trở thành tốp hộ cá thể đầu tiên, mà những đặc sắc của thời đại như nhà buôn, cắt đuôi tư bản chủ nghĩa gì đó cũng chính thức rút khỏi sân khấu lịch sử. “Tam Xan Tứ Lý” giành được mười cửa hàng với danh nghĩa hộ cá thể lần lượt lấy tám đại tự điển món ăn, hệ thống gà rán và hệ thống trà sữa làm phụ đề của nhà hàng tiến vào trung tâm thương mại “Quốc Vượng” Ngoài ra còn quảng cáo cho thuê một số món ngon truyền miệng ở địa phương nhỏ. Tóm lại hiện giờ khó mà tìm được
một gian bày hàng ở trung tâm thương mại “Quốc Vượng” không phải món ngon nổi tiếng có thực lực chân chính thì trên cơ bản không có cách nào vào chiếm vị trí.
Đến kỳ nghỉ đông năm một chín tám hai, Tô Tiếu Tiếu tốt nghiệp đại học thủ đô với thân phận sinh viên tốt
nghiệp xuất sắc nhất, từ chối vô số điều kiện ưu đãi mà rất nhiều đơn vị quăng ra, chính thức bắt đầu tự mình lập
nghiệp.
Sau khi Hàn Thành tốt nghiệp nghiên cứu sinh đã chính thức vào làm việc tại trung tâm nghiên cứu dược vật, bây giờ nhìn thấy anh đều gọi một câu Hàn công.
Về phần đám trẻ thì sao, ngoại trừ truyện dài kỳ trên nhật báo thật sự không thể đẩy đi được, trên cơ bản bọn trẻ đã không nhận những việc khác, bây giờ người có tiền nhất trong số bọn trẻ chính là Bánh Bao nhỏ. Cố Triển Vọng đi đến đâu cũng thích dẫn cậu bé theo, đạo diễn Trần có nhân vật phù hợp với cậu bé trong phim cũng sẽ cho cậu bé làm diễn viên khách mời. Người tìm cậu bé chụp quảng cáo cũng không biết có bao nhiêu, nhưng bây giờ đứa trẻ đã thấy nhiều hiểu rộng, người ta nói quý ở tinh tế chứ không ở nhiều, chụp nhiều rồi sẽ không còn quý nữa, cậu bé chỉ làm người đại diện cho trung tâm thương mại của cha nuôi và quán cơm của mẹ, thi thoảng chọn một hai quảng cáo cho đã ghiền, khiến đạo diễn Trần nợ nhân tình của cậu bé, ngay cả Cố Triển Vọng
cũng thường xuyên nói cậu bé thoạt nhìn mỉm cười ngô nghê đấy nhưng thật ra là một con khỉ tinh ranh, bây giờ muốn lừa cũng không dễ nữa.
Mấy đứa lớn đều đã sắp cao bằng Hàn Thành, Cơm Nắm đã nhảy qua lớp mười một bây giờ đã là học sinh lớp mười hai, sắp tham gia kỳ thi đại học, nhưng cậu bé không giống những học sinh lớp mười hai khác mỗi ngày đều khổ cực ôn tập đến ba giờ sáng. Căn bản của cậu bé vốn tốt, mỗi ngày nên làm gì thì làm cái đó, trông thoải mái không giống một học sinh cấp ba chút nào, ngay cả Trụ Tử học lớp mười một thoạt nhìn còn bận rộn hơn
cậu bé nhiều. Tuy rằng cậu bé đã nhảy lớp nhưng đều ở chung một trường, ai chưa từng nghe nói đến tên tuổi của học bá Hàn Tĩnh? Cho dù là thi đấu hay là các loại thi cử chỉ cần có cậu bé tham gia mãi mãi không có người nào có thể giành được vị trí hạng nhất trong tay của cậu bé. Vị trí thứ hai mãi mãi là của Trương Tu Viễn, khoảng cách không lớn nhưng lại không thể lấy được hạng nhất của cậu bé. Mọi người đều chỉ có thể giành hạng ba, thứ
tự trên dưới này cũng sẽ thay đổi người nhưng lần nào hơi không bị bọn họ kéo ra khoảng cách quá dài đã coi
như thắng rồi.
Đúng vậy, lớp tám đến lớp mười Trụ Tử và Cơm Nắm đều chung một lớp nhưng cũng chỉ có thể làm lão nhị muôn thuở, sau khi các môn học dần dần nhiều lên chuyện đồng hạng nhất cũng không còn xuất hiện thêm nữa.
Trụ Tử cũng không kiêu ngạo, không nóng nảy, vẫn dựa theo tiết tấu học của mình, dựa theo tuần tự vào lớp mười một cuối cùng cũng không còn chung một lớp với Cơm Nắm mới lại được nếm mùi vị hạng nhất. Bánh Đậu nhỏ cũng nhảy lớp, trước mắt cũng là học sinh cấp ba, cậu bé là học sinh cấp ba nhỏ tuổi nhất trong
trường học, ít nói thích cười tính cách tốt, năm nào cũng thi được hạng nhất, lớn lên lại đẹp, gần như không
có giáo viên và bạn học nào không thích cậu bé đặc biệt là các bạn học nữ từ xa nhìn thấy Bánh Đậu nhỏ đi qua cũng sẽ đỏ mặt.
Tô Tiếu Tiếu nói cậu bé còn nhỏ không vội lên đại học, tiết tấu học có thể thả chậm một chút, nhân khoảng thời gian này khai thác sở thích hứng thú của mình hơn và làm một vài chuyện mà mình thích. Chuyện mà Bánh Đậu thích làm nhất trước mắt ngoại trừ ở bên cạnh mẹ chính là ghép các loại mô hình. Từ nhỏ cậu bé đã rất thích yên tĩnh. Khi hai ba tuổi đã thích ghép các loại tranh ghép mà Hàn Thành dùng giấy và gỗ làm cho cậu bé. Lớn hơn một chút thứ có thể mua được cũng sẽ mua bằng tiền tiêu vặt của mình. Hàn Thành từ nước ngoài về mang
đủ loại tạp chí và mô hình máy móc, máy bay, xe tăng thậm chí là vũ khí về. Bánh Đậu nhỏ vô cùng thích.
971 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận