Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 222: Buông bỏ

Giang Tuyết ngạc nhiên, vẻ mặt có hơi mất tự nhiên, thật ra bản thân cô ta cũng không suy nghĩ cho kỹ, nghe nói được nghỉ phép đầu óc đã nóng lên, lập tức muốn qua hỏi xem Tô Tiếu Tiếu có thứ gì cần mang cho Hàn Thành không.
Theo lý mà nói thì ngay cả việc Hàn Thành đi công tác chắc hẳn cô ta cũng không nên biết mới phải.
“Xin lỗi đồng chí Tô Tiếu Tiếu, tôi, tôi thật sự không có ý gì khác, tôi chỉ…” Giang Tuyết thở dài một tiếng, cảm thấy mình không thể nói rõ ràng được.
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Tôi biết, cô đừng gấp, vào nhà uống ngụm trà trước đã nhé.
Giang Tuyết vốn không nên vào, cô ta và Hàn Thành là mối quan hệ bạn học cũ nhưng cô ta tới quân khu nhiều năm như vậy rồi, thật sự chưa từng một lần bước chân vào nhà Hàn Thành. Cô ta vốn nên từ chối nhưng hành động lại nhanh hơn phản ứng của đại não, đợi khi cô ta phản ứng lại thì người đã vào trong sân mất rồi.
Sân nhà sạch sẽ thoáng mát mang đến cho người ta cảm giác thoải mái giống như con người của Tô Tiếu Tiếu, không có tạp vật thừa thãi, bên nóc nhà có khói bếp lượn lờ, trong phòng bếp phả tới mùi hương thức ăn, rau xanh trong vườn mới vừa nhô lên những mầm non nhỏ, trên đó có một chuồng gà bao quanh lại bởi hàng rào nhỏ, được dọn dẹp rất sạch sẽ, không hề dơ bẩn, mà chỉ có vẻ yên tĩnh tránh xa khói lửa nhân gian.
Giang Tuyết thật sự đã thả lòng từ lâu rồi, cô ta có thể tưởng tượng ra được một người đàn ông ở bên ngoài ra sức làm việc một ngày muốn trở về ngôi nhà ấm áp như vậy bao nhiêu, đột nhiên cô ta hiểu ra tại sao Hàn Thành lại lấy Tô Tiếu Tiếu.
“Đồng chí Tô, đột nhiên tôi nhớ ra vẫn còn có chút việc phải vội về đoàn, không quấy rầy cô nữa.
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy Giang Tuyết có hơi kỳ quái nhưng lại không nói rõ được.
“Hay là ở đây ăn xong cơm rồi hãy đi, đợi đám trẻ về nhà là có thể dọn cơm rồi? Hôm nay món sốt được chuẩn bị trong nhà rất nhiều, Tô Tiếu Tiếu thật lòng mời khách.
Giang Tuyết lắc đầu: “Không được, cảm ơn cô, đồng chí Tổn
Tô Tiếu Tiếu nhướn mày: “Tôi cũng không làm gì cả, cô cảm ơn tôi làm gì?”
Giang Tuyết vẫn lắc đầu, nói một cách chân thành: “Tóm lại là cảm ơn cô.
Cảm ơn sự xuất hiện của cô đã khiến tôi hoàn toàn chịu phục và từ bỏ, có thể rời khỏi nơi này mà không còn chút vướng bận nào nữa.
Giang Tuyết vừa ra khỏi cửa vừa vặn đụng hai học sinh tiểu học nhảy chân sáo, đeo cặp sách nhỏ trở về. Cơm Nắm nhỏ nhìn một người ngoài như Giang Tuyết với vẻ cảnh giác: “Dì Giang, dì tới đây làm gì ạ?”
Giang Tuyết nhìn thấy trong đôi mắt rất giống Hàn Thành đó của Cơm Nắm tràn đầy vẻ đề phòng, lại có chút cảm giác không nói được thành lời, đại khái thì đây chính là ý thức lãnh thổ, đến ngay cả Cơm Nắm nhỏ cũng biết gia đình ấm áp này không dung chứa người ngoài.
Giang Tuyết lắc đầu, sờ túi áo lại phát hiện ra mình không mang theo kẹo nên chỉ đành xoa đầu Cơm Nắm: “Dì tới tìm mẹ cháu có chút chuyện, giờ dì về đây, đồng chí Tô đang đợi các cháu về nhà ăn cơm đấy”
Cơm Nắm và Trụ Tử nhỏ nói lời tạm biệt với Giang Tuyết rồi nhanh chóng chạy vào nhà.
Cơm Nắm nhỏ còn chưa bỏ cặp sách xuống đã vọt thẳng vào trong bếp: “Mẹ ơi mẹ ơi, dì Giang tới làm gì vậy ạ?” Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không có gì, dì ấy sắp về thủ đô thăm người thân nên hỏi chúng ta có thứ gì nhân tiện gửi cho cha không”
Cơm Nắm nhỏ nhìn Tô Tiếu Tiếu với vẻ mặt nghiêm túc: “Mẹ ơi, sau này khi con và Trụ Tử không có ở nhà, mẹ tuyệt đối không thể cho bất cứ ai vào nhà được đâu đấy, đồng chí nữ cũng không được. Dì Giang cao hơn mẹ, lỡ như đánh nhau rồi, bọn con không ở đây cũng không thể giúp được gì, mẹ và Bánh Đậu nhỏ không đánh lại được đâu”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Từ khi nào cô đánh nhau với người khác vậy?
Cơm Nắm nhỏ nghiêm mặt: “Mẹ ơi, con nói nghiêm túc đấy, mẹ nghe thấy chưa?”
Tô Tiếu Tiếu nhìn gương mặt nghiêm túc của đứa trẻ, không nhịn được mà bảo: “Nghe thấy rồi, mẹ sẽ không đánh nhau với người ta đâu?
Cơm Nắm nhỏ: “Đồng chí Tô Tiếu Tiếu, bọn con phụng lệnh của đồng chí Hàn Thành bảo vệ mẹ, mẹ nghiêm túc một chút đi!”
Tô Tiếu Tiếu nghiêm túc không nổi, cười đến mức ngay cả eo cũng không thẳng được: “Được rồi, đồng chí Hàn Tĩnh, đồng chí Tô Tiếu Tiếu thật sự biết rồi mà.
Không biết Hàn Thành vẫn luôn tưới tắm quan niệm gì cho ba đứa trẻ mà đứa nào cũng đối xử với cô như đậu hũ, ý muốn bảo vệ của đứa này mạnh hơn đứa kia, ngay cả đứa trẻ chưa đến hai tuổi cũng cả ngày treo câu bảo vệ mẹ bên miệng.
[Cảm huynhthuyhang đã đẩy 20 kim phiếu cho truyện ^^]
974 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận