Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 110. Thân thế

Chương 110: Thân thế
Tô Tiếu Tiếu gõ cửa phòng, sau khi đi vào đóng cửa lại, ôm Hàn Thành từ phía sau, cọ lên cổ anh.
Hàn Thành trở tay kéo cô tới, dùng tư thế ôm con để ôm cô lên đùi mình, học bộ dạng của cô cọ lên cổ cô: “Các con ngủ hết rồi sao?”
Tô Tiếu Tiếu rúc trong lòng anh gật đầu: “Ngủ hết rồi.”
“Trụ Tử có khả năng không phải con của nhà họ Trương.” Đột nhiên Hàn Thành bảo.
Tô Tiếu Tiếu ngẩng đầu, nhìn anh với vẻ ngạc nhiên: “Có ý gì?”
Hàn Thành nói lại những lời mà bà nội của Trụ Tử đã nói trước lúc lâm chung cho Tô Tiếu Tiếu nghe, cuối cùng nói: “Cha của Trụ Tử là một người quang minh lỗi lạc và trung thực, cho dù chuyện này có giấu được bà nội của Trụ Tử thì cũng không thể giấu được tổ chức, chuyện mẹ của Trụ Tử không thể sinh đẻ được này chắc hẳn là sự thật, cô ta tái giá được vài năm cũng không sinh được một đứa con.”
Tô Tiếu Tiếu nghĩ tới mấy bác gái ở gốc đa đó đàm tiếu, nói bên nam ghét bỏ mẹ của Trụ Tử khắc phu nên vốn dĩ không chạm vào cô ta, nhưng nghĩ lại cũng có khả năng là mẹ của Trụ Tử hoàn toàn không thể sinh được con.
“Vậy Trụ Tử là trẻ nhận nuôi sao?” Tô Tiếu Tiếu hỏi.
Hàn Thành nghĩ đến lời mà Triệu Tiên Phong đã nói với anh sau tang lễ của bà nội Trụ Tử, anh ta hỏi anh với vẻ ý vị sâu xa: “Hàn Thành, cậu cảm thấy Trụ Tử lớn lên giống ai?”
Trụ Tử vốn phơi nắng đến rất đen, cũng không chú trọng vệ sinh cho lắm, ăn mặc còn rách tả tơi nên mọi người cũng không để ý đến cậu bé quá nhiều, sau khi đến nhà Hàn Thành, cùng chăm vài ngày với Cơm Nắm và Bánh Đậu cũng đã có da có thịt hơn một chút, lại thay quần áo sạch sẽ vào, cũng không khó phát hiện ra đây là một đứa trẻ lớn lên vô cùng có nét, ngũ quan của cậu bé sâu hơn người bình thường, điểm đặc biệt nhất chính là sống mũi rất cao có hơi giống mũi diều hâu đó.
Lúc nhỏ sống mũi chưa dài nên sẽ không lồi rõ ra như vậy, nhưng sau khi sáu tuổi ngược lại cũng đã rõ hơn rất nhiều.
Trụ Tử lớn lên đã không giống cha của mình lại càng không giống mẹ của mình, cho nên cùng lúc Triệu Tiên Phong hỏi câu này thực sự cũng đã đưa ra đáp án.
Ít nhất Hàn Thành cũng lập tức nghĩ đến là ai.
Chuyện lớn như vậy, một mình cha của Trụ Tử không có cách nào giấu diếm, nói cách khác Trụ Tử biến thành con trai của nhà họ Trương là do tổ chức sắp xếp.
Cha của Trụ Tử và mẹ của Trụ Tử kết hôn vài năm cũng không thể sinh đẻ được, cha của Trụ Tử chắc hẳn biết thân phận thật sự của thằng bé nên mới vui vẻ tiếp nhận sự sắp xếp này, thậm chí có khả năng chuyện nhận Trụ Tử làm con trai ruột của mình cũng là do anh ta đề nghị.
Thời buổi này, không thể sinh đẻ đối với một người phụ nữ mà nói chính là vết thương chí mạng, mẹ của Trụ Tử không có cách nào sinh đẻ, để chặn miệng đám đông cô ta chỉ có thể giả vờ mang thai mấy tháng không ra khỏi cửa. Trụ Tử chính là con trai ruột của bọn họ, có thể cô ta cũng xuất phát từ suy tính này nên mới nhận Trụ Tử.
Về phần cha của Trụ Tử đã nói với mẹ của Trụ Tử thế nào thì cũng không có cách nào biết được, hoặc có lẽ ngay từ đầu mẹ của Trụ Tử đã nhận định Trụ Tử là con của người phụ nữ bên ngoài và anh ta sinh ra, dù sao mình cũng không thể sinh được.
Hàn Thành từng xem tiền trợ cấp mà tổ chức phát xuống thấy nó phong phú hơn các chiến sĩ cùng cấp bình thường, có khả năng cũng có ý đặc biệt chăm sóc, nhưng không ngờ cuối cùng phần lớn đều chui vào túi của mẹ của Trụ Tử.
Trụ Tử sống yên ổn nên tổ chức cũng sẽ không chú ý đến quá nhiều, lại thêm bà nội của Trụ Tử chưa bao giờ phản ảnh chuyện này với tổ chức, cho nên cứ như vậy trôi qua vài năm.
Nếu không phải di ngôn trước khi qua đời của bà nội Trụ Tử thì Triệu Tiên Phong cũng sẽ không liên tưởng đến phương diện này, mà Hàn Thành lại càng không.
Nhưng thân thế của Trụ Tử tạm thời vẫn phải giữ bí mật, đây cũng không phải là chuyện chắc chắn một trăm phần trăm, anh và Triệu Tiên Phong cũng chỉ suy đoán, những người khác cũng không biết, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, bây giờ anh cũng không đồng ý tiết lộ với Tô Tiếu Tiếu quá nhiều.
Hàn Thành xoa đầu cô: “Sự việc quan trọng, em biết có chuyện như vậy là được, chúng ta chỉ cần nhớ Trụ Tử là con mồ côi của liệt sĩ, là con cháu của anh hùng.”
Tô Tiếu Tiếu nghe được Hàn Thành nói có khả năng là do tổ chức sắp xếp cũng có thể liên tưởng vài phần, ở thời kỳ nhạy cảm này, người vô tội bị liên lụy quá nhiều, ngay cả ngoại công và ngoại bà của Cơm Nắm và Bánh Đậu cũng không dám liên lạc với bọn họ quá nhiều, càng đừng nhắc đến người có thân phận càng nhạy cảm hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận