Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 475: Thích em trai hơn

Cá Nhỏ chun mũi, nói: “Em gái mềm mại có hơi khó đối phó nha, con vẫn thích loại em trai chắc chắn như Bánh Bao nhỏ hơn, mẹ ơi, mẹ thật sự không sinh em trai cho con sao?”
Châu Ngọc Hoa liếc mắt nhìn cậu bé: “Có phải Triệu Tiên Phong đã nói gì với con không?”
Cá Nhỏ thành thật đáp: “Cha nói đợi cha mẹ già rồi, con không có em trai em gái giúp đỡ lúc tuổi già sẽ rất thảm, kêu con khuyên mẹ nhân lúc còn trẻ còn sinh được thì mau sinh cho con một đứa em trai hoặc em gái đi
a.”
Nhìn con trai trường thành từng chút một, Châu Ngọc Hoa không khỏi cảm thán thời gian trôi qua thật nhanh, cô ta vò loạn đầu con trai: “Nuôi một mình con còn chưa đủ khiến mẹ lo nghĩ sao? Ai có thể đảm bảo mẹ nhất định sinh ra một đứa em trai? Lỡ như sinh một đứa em gái yểu điệu như Bánh Trôi nhỏ thì nhà chúng ta phù hợp nuôi sao?”
Cá Nhỏ chun mũi, đáp: “Bánh Trôi nhỏ cũng không yểu điệu, bình thường em ấy rất thích cười, cũng rất ít khóc, đúng rồi mẹ ơi, Cơm Nắm và Trụ Tử đều đi tới thủ đô, con cũng rất muốn đi, mẹ và cha thật sự không thể xin điều về thủ đô đi làm được sao?”
Châu Ngọc Hoa lắc đầu đáp: “Mẹ và cha con cũng không học đại học ở thủ đô, không có lý do để điều qua đó, con vẫn nên dựa vào bản thân thi đỗ đại học ở thủ đô, như vậy chúng ta mới có lý do để xin được điều đến đó” Cá Nhỏ xòe bàn tay đếm, cuối cùng thở dài bảo: “Đôn Đôn và Nha Nha đi rồi, bây giờ Cơm Nắm và Trụ Tử nhỏ cũng sắp đi nót, thành tích của con không tốt bằng Cơm Nắm và Trụ Tử nhỏ, chắc chắn không nhảy cấp được, dựa vào bản thân con thi đỗ đại học ở thủ đô ít nhất còn phải qua bảy tám năm nữa mới có thể tham gia thi đại học, vậy bảy tám năm này không phải chỉ một mình con trải qua hay sao?”
“Tiểu tử thối? Châu Ngọc Hoa gõ đầu cậu bé: “Mẹ và cha con không phải người sao? Đại Thụ, Khỉ Con, Đá Nhỏ, bọn trẻ không phải người sao? Sao chỉ có một mình con?”
Cá Nhỏ ôm đầu nhảy sang một bên tránh, trừng mắt nhìn cô ta với vẻ giận dữ: “Bọn họ vốn không đủ thông minh bằng con, mẹ còn gõ nữa thì con càng ngu hơn mất!”
Châu Ngọc Hoa còn muốn gõ tiếp: “Cần cù bù thông minh, con chưa nghe qua sao? Biết bản thân mình ngốc còn không cố gắng? Con cho rằng tham gia thi đại học thì có thể thi đỗ đại học được sao? Con biết xác suất
trúng tuyển năm nay thấp cỡ nào không? Toàn bộ thị trấn Thanh Phong chúng ta còn chưa đến mười người thi
đỗ”
Cá Nhỏ ngây người: “Lẽ nào không phải tham gia thi đại học thì có thể đỗ sao? Không phải dì Tô và dì Nhã Lệ đều tham gia thi đại học sao? Dì Tô của con còn là thủ khoa nữa!”
Giờ đến phiên Châu Ngọc Hoa thở dài: “Con trai, con có biết dì Tô và dì Nhã Lệ đã cố gắng học hành thế nào không? Con không đọc nhật báo sao? Năm nay hơn năm triệu người tham gia thi đại học nhưng chỉ có hơn hai trăm nghìn người trúng tuyển, nói cách khác cứ một trăm người tham gia thi đại học chỉ có chưa đến năm người có thể thi đỗ đại học. Lớp các con có bao nhiêu người? Hơn năm mươi người đúng chứ, nói cách khác nếu con không thi xếp được vào ba hạng đầu, trên cơ bản cho dù tham gia kỳ thi đại học cũng chỉ có số trượt vỏ chuối
mà thôi” Thật ra cô ta biết năm đầu tiên khôi phục kỳ thi đại học đa phần đều là sinh viên ba khóa dừng lại suốt mười năm đó, hiển nhiên trình độ không đồng đều, xác suất trúng tuyển thấp là chuyện vô cùng bình thường, đợi bảy tám năm sau khi Cá Nhỏ tham gia thi đại học xác suất trúng tuyển hiển nhiên sẽ không thấp đến như vậy, cô ta cũng chỉ nhân cơ hội này dạy dỗ con trai một chút, bây giờ có Cơm Nắm và Trụ Tử nhỏ trông chừng thằng nhỏ học hành, thành tích của cậu bé miễn cưỡng còn có thể duy trì trong năm hạng đầu trong lớp, sau này bọn trẻ tới
thủ đô không có người canh chừng cậu bé học, với tính cách ham chơi của cậu bé chỉ cần vài phút là rớt khỏi năm hạng đầu ngay.
Cá Nhỏ nghe xong quả nhiên sợ ngây người, cậu bé còn cho rằng người tham gia thi đại học phần lớn đều có thể đỗ đại học, cậu bé vội vàng đi tìm tờ báo thời sự tuần đó để xem, quả nhiên con số giống như mẹ cậu bé đã nói,
Cá Nhỏ mím môi, ném tờ báo quay người chạy về phòng.
Châu Ngọc Hoa không hiểu gì: “Này, con trai, con đi đâu thế?”
Cá Nhỏ cũng không quay đầu lại: “Học ạ!”
“Hử?” Đến phiên Châu Ngọc Hoa ngây người, cô ta nhìn trời bên ngoài, hôm nay mặt trời không mọc đằng tây đấy chứ, giờ này con trai nhà cô ta không ra ngoài chơi mà lại về phòng học?
1031 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận