Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 597: Giao cho Cơm Nắm

Cố Triển Vọng đáp: “Nếu như đời tiếp theo của cô cậu ra hồn thì anh sẽ trực tiếp giao vào tay thế hệ sau của hai
người. Nếu như bọn họ không nên hồn thậm chí có khả năng sẽ xảy ra chuyện bại gia phải bán của cải lấy tiền mặt, vậy anh sẽ khuyên bọn trẻ tìm đồ ra để dùng, hoặc là hai người có thể bán nhà cũ cho anh để anh tới thay thế bảo quản. Nhưng bây giờ xem ra, anh và nhà cũ nhà họ Hàn không có duyên phận rồi. Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành đưa mắt nhìn nhau, bật cười bảo: “Thật sự là tính toán không bỏ sót, anh quả thật
không có duyên phận với nó, nhà cũ của nhà họ Hàn đã để Hàn Cơm Nắm của nhà bọn em đổi tên thành dinh
thự Hàn rồi, sau này bọn em sẽ trực tiếp giao vào tay Cơm Nắm luôn.
Trước đây Hàn Thành quả thật từng nghĩ tới bán nhà cũ nhưng trước khi bán cũng sẽ tìm được đồ ra rồi mới bán, nhưng bây giờ không cần nữa, những chuyện xưa này bọn họ sẽ không cho thế hệ Cơm Nắm biết, ngày sau
bọn họ đất về với đất, bụi về với bụi, những chuyện xưa đó cũng sẽ theo bọn họ trở về với cát bụi, Nhà tu sửa lại
một chút chính là dinh thự Hàn thuộc về thời đại của Cơm Nắm.
Cố Triển Vọng hơi gật đầu: “Dinh thự Hàn, tên hay đấy, hy vọng dinh thự Hàn của các người có thể truyền từ đời
này sang đời khác, lửa mới truyền đi mãi không dứt.
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Nhận lời quý báu của anh, sẽ
Hàn Thành nói: “Nếu vật kỷ niệm mẹ đã để lại cho anh đã biến thành của em, vậy em sẽ làm chủ giao lại tranh
Phong Vũ XX cho anh lưu niệm
Cố Triển Vọng phất tay: “Đây là đồ truyền thừa qua các thế hệ của nhà họ Hàn, cái gọi là quân tử không tranh lợi
ích của người, cậu không thích tranh chữ nhưng mấy đứa trẻ nhà cậu sẽ rất thích. Cố Triển Vọng chỉ vào tranh
tường: “Chữ viết tay và tranh của bọn trẻ nếu như có thể tiếp tục đào tạo sâu, sau này nói không chừng có thể
trở thành một thế hệ chuyên gia đấy.
Cơm Nắm vừa mới ăn xong một bát cơm chân giò không nhịn được mà tiếp lời: “Chú Cố, cháu cảm thấy chú nghĩ nhiều rồi, viết chữ và vẽ tranh đẹp là kỹ năng cơ bản của nhà bọn cháu, giống như chú biết cầm đũa bưng
bát ăn cơm vậy, không phải sở thích hứng thú gì cả, càng không phải phương hướng nghề nghiệp. Nó chỉ là một
kỹ năng cơ bản, chữ của cả nhà bọn cháu có ai không đẹp sao? Tranh ai vẽ mà xấu sao?”
Cố Triển Vọng: “…” Quả nhiên anh ta nghĩ nhiều rồi, người nhà này không có ai bình thường hết, anh ta từ chốinói chuyện với Cơm Nắm.
Tô Tiếu Tiếu nói: “Chữ và tranh chỉ là bọn trẻ học để giết thời gian thôi, tương lai có liên quan đến công việc hay không đợi sau khi bọn trẻ trưởng thành sẽ tự quyết định, chúng ta không cưỡng chế sắp xếp.
Cố Triển Vọng thở dài: “Anh nói thế nào nhỉ? Cũng chỉ có cha mẹ như hai người mới có thể dạy ra đám trẻ không giống người thường như vậy thôi.
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu Bánh Đậu nhỏ ngồi bên cạnh mình, nói: “Cũng không phải bọn em dạy tốt, con nhà bọn em vốn rất ngoan rồi.
Bánh Đậu nhỏ nghe lời mẹ nhất híp đôi mắt lại, học theo bộ dáng của Kẹo Bông Gòn dụi vào lòng bàn tay cô, cười đáp: “Mẹ dạy rất tốt, từ nhỏ con đã học theo mẹ rồi.
Tô Tiếu Tiếu rất muốn bế đứa trẻ ngoan này nhưng Bánh Đậu nhỏ đã lớn rồi, cô không bế được nữa: “Bánh Đậu nhỏ từ nhỏ đã ngoan nhất. Trong mấy đứa trẻ, Bánh Đậu nhỏ và Trụ Tử nhỏ có tính cách giống nhau nhất, cũng là những đứa nhỏ ngoan nhất.
Ba đứa trẻ khác đều không đồng ý: “Mẹ ơi bọn con cũng rất ngoan mà
Bánh Đậu nhỏ hiếm khi tranh sủng, mỉm cười nói: “Mẹ nói em ngoan nhất!”
Cố Triển Vọng lại thở dài: “Nhìn mấy đứa con nhà em mà khiến anh nóng mắt quá, cũng muốn lập tức kết hôn sinh con ngay.
Hàn Thành sững sờ: “Anh vẫn chưa lập gia đình sao?”
Cố Triển Vọng lắc đầu: “Quốc gia phương tây đối với phương diện này văn minh hơn chúng ta một chút, không có cách nói sau ba mươi tuổi có thể tự lập, kết hôn hay không nằm ở chỗ có thể gặp được người thích hợp hay không”
Hàn Thành đáp: “Là em hạn hẹp”
Không biết đã xảy ra chuyện gì mà trong nháy mắt, trong đầu Tô Tiếu Tiếu lóe lên hình ảnh Giang Tuyết hôm nay vừa vặn gặp được: “Thật ra suy nghĩ này rất tốt, không tạm bợ mới có thể lâu dài”
Mọi người đều rất ăn ý không nhắc tới chủ đề này nữa.
Giống như đã ngầm sắp xếp xong từ trước, lần này tầm bảo thật sự thuận lợi bất ngờ, toàn bộ mọi chuyện đều nước chảy thành sông.
Thấy trong tiệm không có người, Tô Tiếu Tiếu dứt khoát nói thẳng ra luôn: “Anh Cố, bọn em muốn biến một phần vàng thành tiền mặt đổi thành một vài bất động sản, anh cảm thấy khi nào thích hợp nhất? Em nghe bạn
học của em nói bây giờ giá vàng quốc tế đắt hơn trong nước rất nhiều, còn có xu thế tăng lên, hoặc là nói anh ở nước ngoài có đường nào biến của cải thành tiền mặt tốt hay không?”
983 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận