Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 699: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 10

Tiểu Đỗ nói tiếp: “Cô Giang, tôi có thể sửa cách gọi cô thành mợ không?” Tiểu Đỗ liếc mắt nhìn Giang Tuyết qua
kính chiếu hậu với vẻ dè dặt: “Cô đừng hiểu lầm, không phải tôi nhìn thấy đồng chí nữ sẽ gọi là mợ đâu, cậu cũng
chưa bao giờ từng kêu tôi đi đón đồng chí nữ khách hàng khác, là cậu vẫn luôn hưng phấn nói với tôi sắp đăng ký
kết hôn với cô, tôi chỉ muốn sửa trước vài ngày cho thích ứng thôi.
Giang Tuyết bật cười: “Cậu đừng khẩn trương, một câu xưng hô mà thôi, cứ tùy tiện đi
Tiểu Đỗ gật đầu vui vẻ: “Vâng vâng, đúng thưa mẹ”
Mợ à,
Giang Tuyết nhìn cảnh vật ven đường trôi qua nhanh bên ngoài cửa sổ, nghĩ đến một chữ này, cảm thấy
hình như gả cho Cố Triển Vọng thật sự không thiệt.
Lại là một trận thế lực ngang nhau điên loan đảo phượng, Giang Tuyết và Cố Triển Vọng đắm chìm trong cảnh
đẹp ý vui trên giường. Đêm đầu tiên còn hơi mới lạ nhưng đêm nay hai người dường như muốn trút hết dục
vọng mà mình đã kiềm chế hơn ba mươi năm lên người đối phương, trùng hợp đối phương có thể chấp nhận
toàn bộ, hơn nữa còn hồi đáp rất tốt.
Sau khi xong chuyện, Cố Triển Vọng ôm Giang Tuyết hút chung một điếu thuốc, hai người trần như nhộng ôm nhau anh một hơi em một hơi, hai người đều không nói chuyện, dư vị chấn động tâm can đó chảy qua chảy lại giữa hai người, đột nhiên bọn họ đều hy vọng thời gian có thể mãi mãi dừng ở một khắc này.
Một điếu thuốc hút xong, Cố Triển Vọng ôm Giang Tuyết đi tắm, trên cơ thể hai người đều có “chiến tích” mà
bất cẩn đối phương bất cẩn để lại, đặc biệt là làn da trắng sáng của Giang Tuyết đầy vết xanh tím, liếc nhìn nhìn
thế nào cũng thấy thật ghê người.
Cố Triển Vọng có hơi đau lòng: “Xin lỗi, lần sau anh sẽ nhẹ hơn.
Giang Tuyết nhắm mắt hưởng thụ dịch vụ tắm rửa, lắc đầu: “Không sao, không đau.
Cố Triển Vọng đi chân trần vào bồn tắm: “Nếu đã như vậy, thêm lần nữa đi…”
Từ phòng tắm ra ngoài Giang Tuyết đã ngủ mất, trước khi ngủ cô ta còn đang nghĩ trước đây nghe những người
phụ nữ đã kết hôn nói chuyện bí mật riêng tư gì mà chồng đến ba mươi bốn mươi tuổi đã không thể nữa, nhưng
tại sao tinh lực của Cố Triển Vọng vẫn tốt như vậy?Sáng sớm hôm sau vừa vặn là cuối tuần, Tiểu Đỗ mang bữa sáng từ Tam Xan Tứ Lý tới, thuận tiện còn dẫn theo cái đuôi nhỏ qua.
Khẩu pháo nhỏ nần nẫn thịt vừa vào nhà đã giống như thường ngày chạy ngay vào phòng của Cố Triển Vọng, Tiểu Đỗ muốn cản cũng không kịp: “Ôi chao, tiểu tổ tông của chú, cháu đừng vào đó trước, đợi lát…” Khẩu pháo nhỏ vừa chạy vừa hô: “Cha nuôi, cha nuôi…”
Tối qua Cố Triển Vọng chiến đấu đến hơi muộn hiển nhiên đồng hồ sinh học hôm nay không được đúng giờ cho lắm. Khi nghe thấy giọng nói của Bánh Bao nhỏ phản ứng đầu tiên của anh ta là ôm chặt người phụ nữ trong lòng, thuận tiện kéo chăn lên phủ cho Giang Tuyết, sau đó quay người đi “suỵt” với Bánh Bao nhỏ.
Tình huống gì đây? Chân trước đã nhấc lên của Bánh Bao nhỏ còn chưa hạ xuống, đôi mắt to đen láy chớp hai cái cố gắng nhìn lên giường.
Cố Triển Vọng để trần nửa người rón rén xuống giường, đi chân trần qua khiêng khúc thịt nhỏ lên vai đi ra ngoài.
Bánh Bao nhỏ dựa lên người cha nuôi ra sức nhìn lên giường, đáng tiếc phủ kín quá, cậu bé cũng không nhìn thấy gì cả mà chỉ có thể trơ mắt nhìn cha nuôi đóng cửa lại.
“Cha nuôi, trên giường cha còn có người nữa sao?” Đôi mắt to của Bánh Bao nhỏ tràn đầy vẻ nghi ngờ, trong nhận thức của cậu bé, người lớn chỉ có cha mẹ mới ngủ chung một giường nhưng cha nuôi vẫn chưa kết hôn
mà?
Nụ cười trên mặt Cố Triển Vọng vẫn chưa tắt, anh ta ôm khúc thịt nhỏ lên đùi, nắn gương mặt nần nẫn thịt của cậu bé: “Cha nuôi tìm một người mẹ nuôi xinh đẹp cho con, con có vui không?”
Hở? Mẹ nuôi? Bánh Bao nhỏ trợn tròn mắt: “Cha nuôi, cha sắp kết hôn sao? Sao con không biết?”
Cố Triển Vọng đáp: “Không phải bây giờ con đã biết rồi sao? Ăn bữa sáng trước đi, lát nữa mẹ nuôi tỉnh sẽ giới thiệu các con sau.
Bánh Bao nhỏ lắc đầu: “Con đã ăn rồi ạ, vậy cha nuôi ơi, sau này cha và mẹ nuôi sinh em trai em gái còn cần bé làm con nuôi nữa không?”
Cố Triển Vọng vui vẻ chọc cậu bé: “Vậy phải xem con có muốn làm con trai của cha nuôi không đã, nói đi, muốn không?”
Bánh Bao nhỏ nghiêm túc nghĩ ngợi một chút rồi lắc đầu đáp: “Vậy cha nuôi, bắt đầu từ hôm nay chúng ta kết thúc mối quan hệ cha con đi, con vốn thấy cha một mình cô độc đáng thương, tuổi tác còn lớn hơn cả cha con
mà không có vợ và con thật tội quá, nên mới làm con nuôi của cha, nhưng bây giờ cha đã có vợ con rồi, con vẫn nên gọi cha là chú Cố thì hơn, sau này cha cũng không cần đối xử quá tốt với con, tránh cho con của cha sau này, hừm, từ này nói thế nào nhỉ? Đúng rồi, ghen, phải, chính là ghen đó.
Cố Triển Vọng: “…?” Con nhà Hàn Thành thật sự đứa này biết chọc tức người hơn đứa kia.
1025 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận