Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 216: Kết bạn

Nhưng cho dù anh ta không có kiến thức tới đâu cũng biết thời buổi này có thể ngồi toa giường nằm đi công tác
hiển nhiên không phải người bình thường gì, bình thường anh ta ngồi xe lửa có một chỗ ngồi đã là tốt lắm rồi. Hàn Thành ngủ giường trên, cả một ngày không phải đọc sách thì chính là viết vẽ, đều không nói chuyện với bọn họ quá nhiều, lão Lý không ngờ con người anh lại dễ ở chung như vậy, không những không chán ghét anh ta mà còn chia thịt cho anh ta ăn, khiến anh ta đã kích động đến mức sắp không nói nổi thành lời. Một người khác là đồng chí nam lớn lên nhã nhặn và đeo kính mắt tên là Trần Băng Dương, cũng đi tới thủ đô công tác, anh ta vừa nhìn đã biết Hàn Thành chính là một người rất hào phóng, cũng không khách sáo với anh mà gắp lên ngửi thử: “Cá kho kiểu Thượng Hải chính tông, tôi đã từng ăn một lần ở tiệm cơm quốc doanh tại
thành phố Thượng Hải, thật sự là ăn một miếng cũng khó quên được dư vị của nó, lẽ nào vợ cậu là người Thượng
Hải sao?”
Hàn Thành cắn một miếng cá kho, cũng không biết Tô Tiếu Tiếu nấu thế nào, để lâu như vậy tuy không còn giònxốp như lúc vừa ra khỏi nồi nữa nhưng hương vị lại càng đậm đà và ngon hơn, hơn nữa không hề tanh một chút nào cả.
Anh lắc đầu: “Không phải, bình thường cô ấy thích đọc sách cũng thích tìm hiểu các loại món ăn, ít nhiều cũng biết nấu một vài món ở các địa phương khác nhau, nấu gì cũng đều giống y như vậy?
Tô Tiếu Tiếu nấu đồ ăn không có cái gọi là phe phái gì, có thể mua được nguyên liệu gì thì nấu cái đó, ăn kiểu nào ngon thì làm như vậy, dù sao toàn bộ nguyên liệu vào đôi tay ma thuật đó của cô đều sẽ ngon hơn gấp đôi. Trần Băng Dương cắn một miếng rồi gật đầu, dựng ngón cái: “Không sai, tay nghề của vợ cậu còn tốt hơn cả đầu bếp ở tiệm cơm quốc doanh đấy”
Lý Đại Hải càng chưa bao giờ từng ăn qua món nào ngon như vậy, anh ta ăn một miếng chỉ hận không thể giấu đi để lại cho cô vợ xấu xí và đứa con trai trong nhà nếm thử, nhưng nghĩ đến để nhiều ngày như vậy chắc chắn sẽ hỏng nên chỉ đành mở miệng nói một câu “ngon” rồi ăn từng miếng cho hết.
Hàn Thành không nói thêm gì nữa, vừa nghĩ đến dáng vẻ mỉm cười lộ ra cái lúm đồng tiền của Tô Tiếu Tiếu khi nấu ăn, vừa nếm thử món ăn mà cô dùng tình yêu làm ra.
Tô Tiếu Tiếu kể xong chuyện cho ba đứa trẻ đã vô cùng buồn ngủ rồi nhưng về phòng mình lại không ngủ được, nói tới cũng lạ, khi cô vừa mới tới một mình cũng ngủ được rất ngon, sau khi quen được Hàn Thành ôm ngủ lại phát hiện ra chăn đơn gối chiếc thật sự khó ngủ được quá.
Chỗ bất tiện nhất ở thời đại này chính là không có di động, nếu như có thể giống như kiếp trước có một chiếc di động gọi video với Hàn Thành thì tốt biết bao.
Tô Tiếu Tiếu ôm gối của Hàn Thành nằm trên giường lăn một cái, hít mùi hương mà anh để lại trên đó thật sâu rồi nhắm mắt lại bắt đầu đếm cừu.
Tối qua mất ngủ khiến đồng hồ sinh học vào sáng hôm sau của cô không được đúng giờ cho lắm, hai đứa trẻ đã dậy từ khi nào, lại theo Triệu Tiên Phong ra ngoài luyện tập sáng lúc nào cô cũng không biết.
Ba đứa trẻ đứng tấn rất vững, Triệu Tiên Phong bắt đầu dạy tụi nhỏ một vài quyền pháp đơn giản.
Cơm Nắm nhỏ thông minh nhất, cho dù dạy cái gì chỉ cần học một lần cũng biết, nhưng cũng làm biếng nhất, học xong rồi chỉ chịu bỏ ra năm phút luyện tập, nhưng người ta thông minh, bạn tập động tác thêm vài lần qua loa, người ta còn sửa cho bạn chỗ nào làm không tiêu chuẩn, thật sự không nỡ mắng cũng chẳng nỡ đánh, đây chắc hẳn là loại học sinh thông minh khiến toàn bộ giáo viên đau đầu nhất.
Tố chất cơ thể của Cá Nhỏ tốt nhất nhưng năng lực lĩnh ngộ lại hơi kém một chút, phải dạy thêm vài lần, một khi biết rồi lại vô cùng nghiêm túc luyện tập.
Trụ Tử chắc hẳn là kiểu học sinh mà toàn bộ giáo viên đều thích nhất, khả năng ở mọi phương diện đều đồng nhất, thông minh lại kiên nhẫn, chịu khó nhẫn nhục, cho dù làm gì cũng đều nghiêm túc.
Mỗi một đứa trẻ đều là một cá thể riêng biệt, có chỗ tốt chỗ xấu và ưu khuyết điểm của riêng mình, bây giờ Triệu Tiên Phong đã dần dần bắt đầu chấp nhận chuyện mình không thông minh bằng Hàn Thành, và con trai mình cũng không thông minh bằng Cơm Nắm nhỏ này.
Chỉ là không thể hiểu được tại sao đứa trẻ thông minh như vậy cứ nhất định phải đặt cái tên cúng cơm là Cơm Nắm nhỏ, bạn kêu mấy đứa trẻ như Thông Thông, Minh Minh, nhóc lanh lợi, Cá Nhỏ này phải sống sao đây hả? Buổi luyện tập sáng kết thúc, Triệu Tiên Phong hỏi bạn nhỏ Cơm Nắm tối qua thế nào, trong nhà có chuyện gì không?
1013 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận