Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 500: Mua nhà

Tô Tiếu Tiếu biết sau này nơi này tấc đất tấc vàng, con người Bạch Lan không tồi, nhà cũng phù hợp, giờ cũ thì
có hơi cũ một chút, sửa chữa lại cũng cần tốn chút thời gian nhưng vị trí địa lý và diện tích đều hợp lý. Đương nhiên cái giá của cô ta đã là giá thị trường, không rẻ là đúng rồi, người bán nhà bây giờ sau này đều sẽ hối hận nên cô thật sự không muốn chiếm lời của người ta.
Bạch Lan cảm thán một hồi, nhìn ra được cả gia đình Tô Tiếu Tiếu đều là người tốt nhưng không ngờ lại tốt đến
vậy, người khác đều nghĩ đủ mọi cách ép giá nhà nhưng cô thì hay rồi, ngược lại còn lo lắng cô ta chịu thiệt. Thế giới này người xấu rất nhiều nhưng người tốt cũng nhiều lắm.
Đối với hàng xóm như vậy, Bạch Lan không thể hài lòng hơn: “Nhà các cô đều là người tốt nên tôi cũng không giấu gì các cô, trước đây căn nhà này từng bị mất, mới được trả về cách đây không lâu. Lỡ như sau khi các
cô thanh toán xong lại bị thu về thì tôi cũng không thể giúp các cô được, cô có thể chấp nhận mạo hiểm này
không?”
Hiển nhiên Tô Tiếu Tiếu cũng biết chuyện như vậy không có khả năng xảy ra nữa, cô lắc đầu đáp: “Chuyện này chị không cần lo lắng, nhà có thể sang tên cho chúng tôi thì chính là của chúng tôi, không có mạo hiểm gì cả. Cô chỉ vào bức tường: “Bên này cũng là nhà chị đúng không?”
Nếu đã bàn bạc thỏa đáng nói thẳng hết ra vậy Bạch Lan cũng không băn khoăn gì cả: “Đúng vậy, hai nơi này đều
là của tôi, căn nhà này có thêm hai gian phòng, bên tôi ở ít hơn hai phòng, thật ra diện tích đều lớn, bán cái nào cũng được, tôi thấy nhà cô đông người, nơi này chắc hẳn sẽ thích hợp hơn.
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Đúng vậy, nhà tôi đông người thêm hai phòng sẽ hợp lý hơn, vậy tôi lấy căn này, khi nào
chị tiện xử lý thủ tục sang nhượng cho tôi vậy?”
Bạch Lan: “Tôi thì lúc nào cũng được, phụ thuộc vào các cô sắp xếp thời gian, bây giờ tôi không có công việc, cả ngày nhàn rỗi, trông hai căn nhà không yên lòng nổi, trong tay không có tiền lại càng bất ổn hơn, trước đây nghĩ tới cho thuê nhưng trước đây có một tên ác bá thuê nhà không chịu giao phí cũng không chịu chuyển đi, tôi thấy mà sợ cho nên mới muốn bán đứt một nơi”
Tô Tiếu Tiếu nhìn cô ta, hơn bốn mươi tuổi vẫn chưa đến tuổi nghỉ hưu, nhưng nghĩ cũng đúng thôi, cho dù đã sửa lại kết luận sai nhưng đơn vị cũ cũng không chịu tiếp nhận cũng sẽ không trả công việc lại.
“Vậy chúng tôi trở về chuẩn bị tiền, sáng ngày mai sẽ qua đây xử lý thủ tục sang tay, chỗ chị ở cho dù có thiếu
tiền thế nào cũng đừng bán, tiền không có có thể nghĩ cách kiếm sau nhưng sau khi bán nhà rồi rất khó mua lại” Tô Tiếu Tiếu cũng chỉ có thể nói đến đây. Bạch Lan gật đầu: “Sẽ không bán nữa, bằng không tôi và con trai đều không có chỗ ở.
Đám trẻ dạo nửa ngày mới mua kẹo hồ lô về, không chỉ mua kẹo hồ lô mà còn mua một ít đồ ăn vặt khác nữa.
Ngày thường không có sự cho phép của Tô Tiếu Tiếu bọn trẻ sẽ không ăn đồ ăn bên ngoài, hôm nay cơ hội hiếm
có, dứt khoát một lần mua nhiều một chút.
“Mẹ ơi con thích nơi này, ngõ này có rất nhiều đồ ăn. Bánh Bao nhỏ vô cùng hào phóng chia cho chú Tiểu Ngũ
và dì Bạch Lan mỗi người một xâu.
Tô Tiếu Tiếu nắn gương mặt nhỏ của cậu bé: “Thích là được, kẹo hồ lô chỉ có thể ăn một xâu. Bánh Bao nhỏ híp mắt cắn một viên kẹo hồ lô chua ngọt: “Con biết rồi thưa mẹ”
Nhà đã quyết định xong, Tô Tiếu Tiếu cũng yên lòng, cả gia đình tay cầm một xiên kẹo hồ lô ngọt ngào trở về
nhà.
Tiền tích được trong vài năm này của Hàn Thành và Tô Tiếu Tiếu cũng đủ để mua một ngôi nhà mà không cần bán thỏi vàng lấy tiền mặt, chỉ là sau khi mua xong, trong tay không còn lại nhiều tiền mặt nữa. Tuy rằng đỗ đại học có trợ cấp không những không tiêu tiền mà còn có thể kiếm tiền, mỗi tháng Hàn Thành cũng đều được trả tiền lương, nhưng Tô Tiếu Tiếu vẫn muốn mua một ngôi nhà làm cửa tiệm ở gần đó nên vẫn kêu Hàn Thành biến thỏi vàng đó thành tiền mặt.
Tiểu Ngũ nhiều đường, chuyện này vẫn do anh ta lo liệu, thời buổi này giá vàng quốc tế tăng điên cuồng, giá cả
bán ở chợ đen còn cao hơn đường chính quy rất nhiều. Giá của một thỏi vàng đã bằng tiền mua hai căn nhà lớn
khiến Tô Tiếu Tiếu không khỏi nghĩ đến số vàng chôn dưới cây cầu đều được đào ra biến thành tiền mặt hết, như vậy có thể mua được bao nhiêu căn nhà.
Nghĩ vẫn hoàn nghĩ, bây giờ quả thật vẫn chưa phải lúc, đợi qua hai năm nữa cải cách chính thức mở rộng đó
mới là lúc liên tục bắt tay vào nhà cửa.
Hôm nay Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành đi xử lý thủ tục bán nhà, đám trẻ đều ở lại nhà.
Cũng vào hôm nay, nhà cũ của nhà họ Hàn lại có một vị khách hiếm.
987 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận