Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 365: Đi theo

Rau sống rửa sạch đặt ở một bên dùng, đợi ăn hết hải sản cuối cùng mới nấu sôi trên bếp lò rồi bỏ rau xanh vào, mùa đông ăn như vậy có thể ăn cơm nóng từ đầu đến cuối, còn có thể uống canh nóng.
Trụ Tử nhỏ và Cá Nhỏ cũng ở lại ăn cơm, nhưng bữa cơm này toàn bộ đám trẻ đều ăn khá im lặng, buổi tối ngủ lại chen chúc trên một cái giường, Bánh Đậu nhỏ lại ngủ trên giường nhỏ với em trai em gái.
Nửa đêm canh ba Tô Tiếu Tiếu còn nghe thấy mấy đứa trẻ lén nói chuyện, cũng không biết bọn trẻ nói đến mấy
giờ mới ngủ.
Sáng hôm sau, lũ trẻ giống như thường lệ, sáng dậy rửa mặt chỉnh trang quần áo, Tô Tiếu Tiếu lại làm món bánh nướng rau khô mà lũ trẻ rất thích ăn, lần này làm rất nhiều, mấy đứa nhỏ trong nhà cũng ăn, Triệu Tiên Phong cũng được cho một túi, còn mang rất nhiều về thôn Tô Gia.
Tự mình lái xe đi về thuận tiện, Tô Tiếu Tiếu kêu Hàn Thành chuyển túi to túi nhỏ đã chuẩn bị xong từ sáng sớm lên xe của Triệu Tiên Phong, gần như toàn bộ cốp sau đều được nhét đầy ắp, trong đó còn có không ít quần áo và giày cũ mà Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ từng mặc lúc nhỏ, những thứ này Bé Út mặc là vừa vặn. Cả gia đình cùng nhau ăn bữa sáng, Tô Tiếu Tiếu đưa lì xì của cô và Hàn Thành cho Bé Út để Tiểu Bảo cầm về hộ. Đại Bảo và Tiểu Bảo vô cùng luyến tiếc đôi long phụng thai, lần lượt bế rất lâu cũng không nỡ buông tay. Nhã Lệ và Trương Hồng Đồ cũng nhét không ít đồ lên xe của Triệu Tiên Phong, kêu Đại Bảo và Tiểu Bảo mang về
cho Lý Ngọc Phụng.
Mấy người nhà bọn họ vô cùng thân nhau, có đồ gì tốt đều cùng chia sẻ, Tô Tiếu Tiếu cũng không khách sáo với
bọn họ.
Trước khi lên xe, mấy đứa lớn ôm nhau rất lâu mới chia tay đầy lưu luyến, Cá Nhỏ nghĩ ngợi kỳ nghỉ không có việc gì làm nên kiên quyết đòi đi theo cha, ngày nào cậu bé cũng nghe Đại Bảo và Tiểu Bảo nói chuyện ở thôn Tô Gia, sớm đã muốn đi xem thử, lập tức đu lên xe với Đại Bảo và Tiểu Bảo không chịu xuống.
Tuy rằng vợ chồng Triệu Tiên Phong thường xuyên oán giận con trai, cũng ghét bỏ con trai, nhưng bọn họ chỉ
có một đứa con trai bảo bối như vậy, trên thực tế cũng rất chiều cậu bé, Cá Nhỏ thật sự trèo lên rồi, bọn họ cũng không có cách bắt cậu bé xuống.
Cuối cùng Triệu Tiên Phong thật sự không có cách nào khác, dù sao Tiểu Đỗ cũng đi cùng, khi anh ta đi có việc
kêu Tiểu Đỗ đi cùng Cá Nhỏ là tốt, hoặc là trực tiếp để Cá Nhỏ ở nhà Đại Bảo và Tiểu Bảo ở hai ngày cũng được, trở về thuận đường đi đón sau, vậy là Triệu Tiên Phong lại về nhà để thu dọn đồ cho Cá Nhỏ trước.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ ngợi, hỏi Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ: “Các con muốn tới nhà bà ngoại không? Cũng có thể ở lại hai ngày, dù sao cũng đi nhờ xe cả, đến khi đó đi xe chú Triệu về là được. Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ không hẹn mà cùng lắc đầu: “Không đi ạ, bọn con ở nhà chăm em trai em gái.
Hàn Thành phải đi làm, một mình Tô Tiếu Tiếu ở nhà chăm sóc ba đứa trẻ, hai bé lớn đã có có ý thức đàn ông thật sự không yên tâm.
Cá Nhỏ vẫn luôn không dính cha mình cho lắm nhưng lần này lại theo cha ra ngoài công tác, nếu không phải biết cậu bé muốn theo Đại Bảo và Tiểu Bảo đi chơi thì Châu Ngọc Hoa còn sắp cho rằng mặt trời mọc từ đằng tây
rồi, lại lấy một ít hoa quả và đồ ăn vặt từ nhà cho đám trẻ mang theo, không chỉ thế mà ngay cả con vịt muối duy
nhất trong nhà cũng cho Cá Nhỏ mang theo, kêu cậu bé cầm về cho Lý Ngọc Phụng.
Đại Bảo và Tiểu Bảo vô cùng ngại ngùng.
Châu Ngọc Hoa nói: “Không cần ngại, khi bà nội các cháu ở đây dì cũng nhận được không ít đồ tốt mà bà ấy làm,
thuận buồm xuôi gió, nghỉ lễ lại tới nhé”
Đại Bảo và Tiểu Bảo tạm biệt dì Châu, chính thức lên đường về thôn Tô Gia.
Đoàn tụ và chia tay như vậy đều là bình thường, không biết đã thích ứng hay là vì Cá Nhỏ lải nhải không ngừng
mà lần này Tiểu Bảo và Đại Bảo chỉ có không nỡ chứ không cảm thấy buồn cho lắm.
Cả nhà Tô Tiếu Tiếu cũng thế, không ở chung một nơi cũng chỉ có thể như vậy. Trước khi Hàn Thành đi làm còn ôm Tô Tiếu Tiếu hôn một cái: “Anh sẽ tích ngày nghỉ, cho dù nghỉ hè không
được thì tết cũng có thể trở về, không cần buồn.
Tô Tiếu Tiếu ôm anh cọ cọ: “Em không buồn, đều đã quen rồi, bận rộn cũng không rảnh nghĩ tới những chuyện
khác, đúng rồi Hàn Thành, anh cũng tranh thủ thời gian học đi, em nghe trong lời của lãnh đạo mới hình như
bên trên có ý tứ coi trọng lại giáo dục rồi.
Hàn Thành ôm cô: “Em yên tâm, lúc nào cũng chuẩn bị hết.
1018 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận