Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 237: Trở lại bình thường

Cháo thịt nạc dễ làm, buổi sáng Hàn Thành đã nấu một nồi cháo to, buổi trưa ăn một nửa thịt nạc còn một nửa
để lại đến buổi tối làm thịt băm hấp cho cô. Thịt thái thành miếng vừa ăn rồi dùng muối, đường và bột tiêu, gừng
thái sợi ướp một lúc, sau khi cháo được đun sôi lại bỏ vào nấu chín là xong. Loại cháo đặc này nấu thành cháo thịt nạc cũng mang theo một hương vị khác.
Hàn Thành sơ suất không mang theo tương ngọt để phết lên vịt nướng về, nên Tô Tiếu Tiếu chỉ đành chỉ đạo
anh làm một ít.
Trước tiên phi thơm hành với dầu rồi để nguội đợi dùng, sau đó cho vài thìa bột vào chiên đến khi hơi cháy rồi để nguội, cho một lượng muối, đường, xì dầu, bột tiêu đủ dùng vào một bát đựng nước và bột mì rồi trộn đều, để lại một nửa hành đã phi thơm trước đó, đổ bột đã pha sẵn vào chảo, dùng lửa nhỏ xào liên tục đến khi đặc sệt
đủ dùng, trước khi ra khỏi nồi lại cho dầu hành đã vớt ra từ trước vào đảo đều, vậy là một bát nước sốt có vị mặn ngọt vừa ăn, hương thơm lan tỏa bốn hướng đã làm xong.
Mấy đồ ăn kèm giải ngấy như hành tây và dưa chuột này sẽ trực tiếp dùng đường trộn với cà chua để thay thế,
Hàn Thành vừa vặn mua rau sống, giờ làm bánh lá sen quá phí sức, cũng không cần chú trọng như vậy, cứ trực
tiếp dùng rau xà lách gói vào ăn cũng vô cùng giải ngấy.
Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ tan học về nhà, Hàn Thành lấy vịt nướng từ trong “lò nướng” nóng hổi vừa thổi vừa ăn ra ngoài, thu hút ba đứa trẻ “oa oa oa” liên tục.
Cơm Nắm nhỏ bụng đói kêu inh ỏi trực tiếp nuốt nước miếng: “Cha ơi, con vịt nướng này thoạt nhìn cũng ngon
quá
rồi!”
Sau khi Tô Tiếu Tiếu mang thai cũng không thích mấy món ăn dầu mỡ này cho lắm, nhưng ngửi vào đúng thật là thơm nức mũi.
Bánh Đậu nhỏ còn nhỏ, cô không muốn cho cậu bé ăn quá nhiều vịt nướng, trước khi mấy đứa lớn tan học về nhà, cô và Bánh Đậu nhỏ đã ăn no cháo thịt nạc từ trước, bây giờ có thể phục vụ cả gia đình suốt cả quá trình. Cô dùng dao găm quân đội mà Hàn Thành đã mài sẵn thái mấy lát thịt vịt kèm da, lần lượt đặt vào trong mấy lá
rau sống, sau đó rưới tương ngọt lại thêm một miếng cà chua nhỏ gói vào đưa đến bên miệng Hàn Thành đầu
tiên.
Hàn Thành ngoan ngoãn há miệng ăn một miếng, vị này còn thanh mát hơn cách dùng bánh lá sen kèm hành tây và dưa chuột trước đây một chút, tuy không còn đậm đà như vậy nữa nhưng càng thích hợp với khẩu vị của
người phương Nam hơn, Hàn Thành lại cảm thán ở phương diện ăn uống này, Tô Tiếu Tiếu thật đúng là một
chuyên gia.
Đám trẻ cảm thấy cách ăn này vô cùng mới mẻ, đứa nào cũng há mồm gào khóc đòi ăn, dạ dày của trẻ con khá
yếu nên sau khi cho bọn trẻ nếm thử hai miếng gói trong rau sống này xong, cô trực tiếp xé hai cái đùi chia cho
mỗi người một nửa rưới thêm tương ngọt để ăn.
Cơm Nắm nhỏ cầm được đùi vịt khiến cái đuôi cũng sắp vểnh ngược lên, cậu bé cắn một miếng kèm nước tương
ngọt rồi bảo: “Mẹ ơi, cách ăn đó của mẹ ăn ngon ơi là ngon, nhưng mà chậm quá, con không đợi được, vẫn là ăn
từng miếng to như vậy ngon hơn!”
Hàn Thành liếc mắt nhìn cậu bé: “Ngại chậm thì đừng ăn, chỉ có con là lắm lời” Bản thân Tô Tiếu Tiếu không ăn,
vất vả thái thịt cho cậu bé mà còn ngại chậm. Cơm Nắm nhỏ trốn sáng một bên gặm vịt, không nói gì nữa.
Tô Tiếu Tiếu phục vụ đặc biệt cho một mình Hàn Thành, Hàn Thành nhìn vợ, thường sinh ra một loại cảm giác
có được người vợ như vậy, còn thiết cầu gì nữa.
Dù sao bây giờ thời tiết cũng chuyển lạnh, Tô Tiếu Tiếu cũng không dám cho anh ăn quá nhiều, khung xương
còn lại dính non nửa thịt sẽ chặt thành miếng, buổi tối rắc thêm muối nướng lại một chút cũng vô cùng ngon.
Sò nhỏ mà Hàn Thành mua, đợi lát nữa ngâm thêm chút rong biển làm thành món canh rong biển, thế này buổi
tối lại là một bữa mỹ vị nữa, còn cô nhận mệnh ăn cháo thịt nạc đi.
Quà của Cơm Nắm và Trụ Tử cũng không phải đưa hết cho tụi trẻ trong một lần, sau bữa cơm, Hàn Thành dạy
các con trò cờ nhảy đơn giản nhất trước.
Hai đứa lớn thông minh vừa dạy đã hiểu, còn chơi ghiền đến mức không chịu đi ngủ.
Tô Tiếu Tiếu muốn tịch thu cờ nhảy thì bọn trẻ mới đi ngủ với vẻ lưu luyến không rời, nhưng vẫn tranh giành
quyền lợi buổi chiều được mang đến trường chơi vào giờ giải lao.
Ngày nghỉ của Hàn Thành ở nhà dẫn theo hai đứa lớn ôm đồm toàn bộ việc nhà, phần lớn thời gian của Tô Tiếu
Tiếu đều học bài, bụng đã tốt lên không ít nhưng cũng bắt đầu dễ mệt.
Trước đây cô không ngủ trưa nhiều cho lắm cũng đã bắt đầu ngủ trưa với Hàn Thành.
Hôm sau lại khôi phục cuộc sống thường ngày, người đi làm thì đi làm, người đi học thì đi học.
1001 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận