Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 478: Kẹo Bông Gòn

Trẻ con quên nhanh, lực chú ý rất dễ bị di dời, có bạn mới nên Cháo Bột Mì Cơm và Hoa Hoa rất nhanh đã bị bọn
trẻ quẳng ra sau đầu.
Trong nhà bận đóng gói hành lý, Trụ Tử nhỏ dứt khoát dẫn Bánh Bao nhỏ, Bánh Trôi nhỏ và Kẹo Bông Gòn về nhà, dù sao bọn họ ở đây cũng không thể giúp được việc gì.
Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành quyết định bỏ những thứ không thể dùng, quá hạn và không cần thiết đi, dù sao đến
thủ đô cũng là đi học, đóng gói toàn bộ đồ không dùng đến gửi về thôn Tô Gia, chỉ mang mấy thứ như đồ dùng
thường ngày và sách đến thủ đô là được, nhưng quần áo mặc bên người và mấy thứ như chăn bông vẫn phải theo bên mình.
Nếu không phải thời buổi này dịch vụ chuyển phát nhanh không phát triển, vậy thứ hẳn nên gửi qua bưu điện
nhất chính là mấy thứ như chăn bông to và áo bông lớn, nhưng không có cách nào khác, bây giờ là mùa đông, phải luôn có chăn đắp.
Đóng gói mấy ngày liền, thứ có thể gửi về thôn Tô Gia đều gửi hết về thôn Tô gia, thật sự không thể gửi được thì
mang đi tặng cho hàng xóm. Thời buổi này vật chất khan hiếm, một cái chuồng gà, một cái ghế gỗ nhỏ tặng cho người ta cũng khiến mọi người vô cùng hài lòng rồi.
Những năm này lão Hồ đối với gia đình Tô Tiếu Tiếu, đồ mà Châu Ngọc Hoa không dùng đến, Tô Tiếu Tiếu sẽ ưu
tiên tặng cho lão Hồ bao gồm cả mấy thứ như giường và tủ.
Lão Hồ rất luyến tiếc cả gia đình Tô Tiếu Tiếu, Khỉ Con có thể nói đều là do Tô Tiếu Tiếu và Cơm Nắm dạy ra,
Cơm Nắm vừa đi ông ta đã lo lắng không có người nào đốc thúc cậu bé học hành, còn ra sức dặn dò Cơm Nắm phải viết thư cho Khỉ Con, không thể bỏ bẵng chuyện học hành.
Cơm Nắm vốn rất trượng nghĩa, hiển nhiên sẽ không quên các bạn nhỏ ở đây, vỗ ngực kêu chú lão Hồ cứ yên
tâm.
Phía bên Nhã Lệ cũng thế, thứ Châu Ngọc Hoa có thể dùng được thì để lại cho cô ta, cô ta không thể dùng thì chia cho các hàng xóm dùng.
Lương thực ăn đến một ngày cuối cùng cũng không còn lại bao nhiêu, toàn bộ lương khô gì đó đều để lại cho
Châu Ngọc Hoa, rau trong vườn cũng chia cho mọi người một phần.
Cả nhà Tô Tiếu Tiếu và Nhã Lệ cuối cùng cũng xử lý xong toàn bộ mọi việc trước cuối tháng một, chuẩn bị khởi
hành xuất phát đến thủ đô.
Con chó nhỏ mà Trụ Tử nhỏ mua thật sự như khảm vào trong lòng đám trẻ, đặc biệt là Bánh Đậu nhỏ và Bánh
Trôi nhỏ quả thật vô cùng thích Kẹo Bông Gòn, có chuyện hay không đều thích ôm nó, nếu không phải Tô Tiếu
Tiếu nói phải để chó con học đi đường, không thể cứ ôm mãi thì Bánh Trôi nhỏ còn muốn ôm Kẹo Bông Gòn đi
ngủ cùng.
Tô Tiếu Tiếu dùng cái giỏ trúc trước đây mà Lý Ngọc Phụng đan làm cái ổ nhỏ vừa mềm vừa ấm cho Kẹo Bông Gòn, hình như Kẹo Bông Gòn rất thích, cũng đại khái cảm giác được sự yêu thích của mọi người dành cho nó nên không có vẻ rụt rè như khi vừa đến nữa, mà bản thân cũng có thể ngoan ngoãn ở trong ổ nhỏ không chạy
Bạn cần đăng nhập để bình luận