Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 553: Làm bạn

Tô Tiếu Tiếu đáp: “Thi thoảng dẫn một hai người tới vẫn có thể tiếp đón được, nhiều hơn thì phải xem tình hình, tóm lại chúng tôi sẽ ưu tiên thỏa mãn khách đặt trước.
Vài người nghe thấy cuộc đối thoại giữa Châu Kỳ Lân và Tô Tiếu Tiếu đều sững sờ, ăn cơm mà thôi, không ăn được ở đây thì đi tới nhà khác ăn, thế nào mà chẳng phải một bữa? Có cần thiết phải phức tạp hóa lên như vậy không? Bà chủ xinh đẹp trẻ tuổi này vừa nhìn đã biết là một tân thủ không có kinh nghiệm, dù sao đông khách có hơi không không đón tiếp được cũng đúng, nhưng làm phức tạp như vậy không phải là rảnh rỗi tự mình kiếm
việc hay sao?
Không lâu sau, một vé cơm “Tam Xan Tứ Lý” cũng rất khó cầu, mọi người rất nhanh đã quen với quy tắc của tiệm bọn họ, tranh tường trên tường khiến người nhìn không rời mắt được, trong tiệm luôn luôn sạch sẽ sáng sủa, trình tự làm việc vẫn luôn là đâu vào đấy, lên món mãi mãi không nhanh không chậm, thức ăn mãi luôn hợp vệ sinh và ngon miệng, so với nhà mình làm còn vệ sinh sạch sẽ và ngon hơn, cũng không lộn xộn bừa bãi như
những tiệm cơm nhỏ khác. Mỗi lần tới giờ cố định đến tiệm cơm luôn có cơm ăn ngay, đây quả thật chính là một loại hưởng thụ, khiến bọn họ đi qua những tiệm cơm khác hoàn toàn không muốn vào. “Tam Xan Tứ Lý” được mọi người truyền đến càng ngày càng thần kỳ, có người ngồi canh một tuần cũng không có được chỗ chỉ đành cầu bạn học có phiếu cơm dẫn bọn họ đi trải nghiệm một lần. Phần lớn người tới một lần vẫn còn muốn tới nữa, cũng có một phần nhỏ người cảm thấy đây chỉ là mánh lới nhưng vị món ăn mới là gốc rễ, chút thêm mắm thêm muối này cũng không ai bắt bẻ cả.
Hình thức kinh doanh khác với truyền thống này của Tô Tiếu Tiếu rất nhanh đã trở thành đề tài câu chuyện khi rảnh rỗi, cô cùng với mấy đứa trẻ và cả “Tam Xan Tứ Lý” cũng vì thế mà nổi danh vô cùng. Khi ấy bọn họ mới biết hóa ra học sinh học kinh tế kinh doanh ẩm thực sẽ như vậy, là bọn họ ngu muội, rất muốn tới “Tam Xan Tứ Lý” ăn một bữa cơm nhưng lại không có phiếu cơm thì phải làm sao?
Đương nhiên, những chuyện này đều là sau này nói.
Thứ hai, thím Triệu tới làm việc, vốn cũng là đồng chí công nhân cần cù nhanh nhẹn nên việc làm trong tiệm
cũng chỉ liếc mắt là nhìn thấy ngay, lại thêm cảm tình đối với Tô Tiếu Tiếu khiến bà ta dùng mười hai thành sức lực để làm việc, có thêm một trợ thủ tốt này lại thêm hình thức kinh doanh trong tiệm đã hình thành, cũng
không có việc gì quá sức, ba người hoàn toàn có thể ứng phó được.
Bánh Đậu nhỏ, Cơm Nắm và Trụ Tử lần lượt khai giảng, mấy đứa trẻ đều thích ứng rất tốt.
Chỉ là ngày đầu tiên khai giảng Bánh Đậu nhỏ đã gây chuyện cười, vì cậu bé lớn lên quá xinh xắn, trời quá lạnh sẽ
đội mũ áo bông lên đầu khiến mọi người đều không nhìn thấy kiểu tóc của cậu bé, chỉ lộ ra mỗi một gương mặt với làn da vô cùng trắng nõn, đôi mắt lại như mắt nai nhỏ long lanh nước, lông mi còn vừa dài vừa cong, nhìn thế nào cũng là một bé gái xinh đẹp, thẳng đến khi cậu bé vào nhà vệ sinh nam, một bạn học gà con cùng lớp hoảng
đến không tè nổi, che chỗ đó của mình nói vào nhà vệ sinh nữ đối diện đi.
Bánh Đậu nhỏ kéo mũ xuống với vẻ bất đắc dĩ: “Tớ là bé trai mà!”
Nhưng gà con vẫn không tin: “Không thể nào, cậu đừng tưởng cắt tóc ngắn là tớ không phân biệt được nhé, bé
trai không có khả năng lớn lên xinh đẹp như vậy.
י
Bánh Đậu nhỏ không để ý đến cậu bé mà trực tiếp đi tới bồn cầu tụt quần xuống.
Bạn học gà con đó trợn mắt há hốc mồm: “Cậu thật sự mọc kê kê nhỏ sao? Cậu thật sự là bé trai hả?”
Bánh Đậu nhỏ ngại cậu bé phiền phức nên không để ý đến, tè xong là kéo quần lên định rời đi ngay. Bạn học gà con đuổi theo phía sau Bánh Đậu nhỏ: “Không phải tớ cố ý đâu, cậu đừng nổi giận mà có được không? Tớ tên là Phạm Trì Quang, cậu tên là gì thế? Tớ thật sự chưa từng gặp qua bé trai nào xinh đẹp như cậu,
chúng ta làm bạn có được không?”
“Ăn sạch cơm?” Nghe được cái tên này cuối cùng Bánh Đậu nhỏ cũng dừng bước chân, liếc mắt nhìn bạn học
mày rậm mắt to này rồi lắc đầu: “Tớ không thể làm bạn với cậu được.
Phạm Trì Quang hỏi: “Tại… tại sao?” Bánh Đậu nhỏ đáp: “Vì em trai tớ sẽ không thích cậu. Ăn hết cơm rồi làm sao Bánh Bao nhỏ có thể thích cậu bé
được, nghe tên thôi đã muốn đi ngay rồi.
“Hả?” Phạm Trì Quang không hiểu ý của cậu bé: “Chúng ta làm bạn có liên quan gì đến em trai cậu?”
Bánh Đậu nhỏ không để ý đến cậu bé mà đi thẳng một lèo, dưới tình huống cấp bách Phạm Trì Quang vội kéo áo Bánh Đậu nhỏ lại.
1052 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận