Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 714: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 25

Giang Tuyết liếc mắt nhìn thấy khúc thịt nhỏ ngồi xếp bằng trên đất ăn đồ ăn, quai hàm phồng thành con cá nóc
nhỏ: “Bánh Bao nhỏ, buổi chiều con còn phải diễn không? Con có muốn đi tìm cha nuôi của con chơi không?” Cố Triển Vọng cũng thật sự thương Bánh Bao nhỏ như con trai mình, thường xuyên nhắc tới cậu bé, hôm nay
còn nhắc mãi nói đã một đợt rồi Bánh Bao nhỏ không ăn cơm chung với anh ta, còn kêu Tiểu Đỗ đi mua quà cho cậu bé.
Bánh Bao nhỏ lắc đầu đáp: “Mẹ nuôi, con không đi đâu, gần đây anh hai của con chuẩn bị thi đại học, ngày nào mẹ con cũng ở nhà nấu đồ ăn ngon nên con phải về nhà ăn cơm mẹ nấu.
Phải biết rằng từ khi mở “Tam Xan Tứ Lý” Tô Tiếu Tiếu đã rất ít khi vào bếp nấu cơm. Sau này “Tam Xan Tứ Lý”
chuyển đến “Quốc Vượng” nhưng “tổng bộ” vẫn còn đang kinh doanh như cũ, khách hàng bao năm bao tháng cũng không ít, cho dù muốn chuyển “tổng bộ” đi vẫn phải phục vụ tốt phần khách này mới được.
Ý của chú lão Dương là cho Bạch Lan dẫn mọi người đi tới bên Quốc Vượng tọa trấn còn ông ta ở lại nơi này càng thích hợp hơn, dù sao thêm một cửa hàng cũng có thể kiếm thêm chút tiền.
Tô Tiếu Tiếu còn có thể không hiểu ý của chú lão Dương sao? Đám trẻ vẫn phải ăn cơm, ông cụ cũng cần ăn
cơm, cho dù không có khách thì ông ta cũng sẽ nghĩ cách giữ cửa hàng lại để lo phần ăn người già và đám trẻ. Cho nên Tô Tiếu Tiếu rất ít có cơ hội phát huy tài nấu nướng như cũ nhưng gần đây con trai lớn chuẩn bị thi đại
học, cô rảnh ra chút thời gian sẽ xuống bếp bồi bổ cho đám trẻ, Bánh Bao nhỏ thân là nhóc phàm ăn làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt nghìn năm có một này được?
“Cơm Nắm sắp thi đại học rồi sao?” Giang Tuyết nhớ hình như Cơm Nắm mới mười lăm hay là mười sáu tuổi thôi mà? Thời gian trôi qua thật nhanh, bất tri bất giác đã tham gia kỳ thi đại học rồi.
Bánh Bao nhỏ đáp: “Anh hai không còn nhỏ đâu ạ, anh hai sắp cao bằng cha rồi, nào còn nhỏ nữa đâu? Tiểu học
cấp hai và cấp ba anh ấy nhảy một lớp, nếu không phải lúc học tiểu học phải bớt thời gian ra chăm con và em gái
thì hai năm trước anh ấy đã tham gia thi đại học rồi.
Giang Tuyết: “…” Được rồi, cô ta quên mất con nhà Hàn Thành không thể dùng con nhà bình thường để so sánh.
Nếu Bánh Bao nhỏ đã không muốn tìm cha nuôi vậy Giang Tuyết cũng không miễn cưỡng, một mình lái xe trở
về.
Hai năm này, Tiểu Ngũ liên tục giúp Tô Tiếu Tiếu mua mấy căn nhà nhỏ, nguyện vọng mấy đứa trẻ trong nhà mỗi người một căn nhà cuối cùng cũng thực hiện được. Nhưng tứ hợp viện lại vẫn luôn không có tin tức, thẳng
đến một ngày này, Tiểu Ngũ nói trong một con ngõ phía sau trường đại học thủ đô có hai căn tứ hợp viện bán, bảo trì cũng không tệ chỉ là giá cả có hơi cao.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ đi xem thử trước rồi lại nói sau.
Sắp tới Cơm Nắm thi đại học nhưng thật ra cũng không gấp bao nhiêu, loại học sinh cấp bậc học thần như cậu
bé kiến thức cơ bản vốn rất vững, thi đại học đối với cậu bé mà nói vốn cũng chỉ là một bữa ăn sáng, đầu cấp ba cậu bé còn bớt không ít thời gian tham gia các loại thi đấu, cũng lấy được không ít giải thưởng vốn có thể trực tiếp vào thẳng đại học thủ đô nhưng người ta không muốn, nói tuyển thẳng vậy nhiều năm học như vậy không
phải phí hay sao? Cậu bé cứ nhất định đòi tới trường thi thi ra một điểm số kiểm tra thành quả học tập của mình một chút. Hại cho Tô Tiếu Tiếu cũng vuốt mồ hôi thay cậu bé, trước không nói bình thường thành tích học tập của Cơm Nắm thế nào, người đều là ăn ngũ cốc hoa màu, mùa hè nóng nực như vậy đi thi đại học, toàn quốc mỗi năm cũng có một vài thí sinh vì ăn hỏng bụng, cảm mạo, giao thông bất trắc các kiểu mà không thể tham gia thi đại học, có thể tuyển thẳng vào trường đại học tốt nhất đương nhiên là chuyện tốt nhất. Tô Tiếu Tiếu có thể hiểu
được suy nghĩ của Cơm Nắm nhưng thân là mẹ của đứa trẻ cô lại không muốn con mình cảm mạo, dù sao cũng
có rất nhiều nhân tố không thể khống chế được.
“Cơm Nắm, hay là chúng ta nghĩ lại đi? Trực tiếp tới đại học thủ đô cũng rất tốt mà.
Thời gian mười năm, quay đầu lại chẳng qua chỉ trong nháy mắt.
Cơm Nắm mười sáu tuổi chính là người tham gia thi đại học sớm nhất trong toàn bộ đám trẻ, Trụ Tử, Đại Bảo và
Tiểu Bảo còn lớn hơn cả cậu bé vẫn phải đợi đến năm sau, mục tiêu của bọn trẻ cũng là đại học thủ đô.
1001 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận