Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 622: Không hiểu

Trong lúc nhất thời Tô Tiếu Tiếu vẫn chưa phản ứng lại được, quả thật chẳng hiểu kiểu gì, cái gì gọi là cô giật dây
cha cô thu hoạch trước thời hạn khiến nhà nước tổn thất? Mỗi một chữ cô đều nghe hiểu nhưng xâu chuỗi lại cô
lại không hiểu gì cả?
Tô Tiếu Tiếu nhìn lãnh đạo huyện này với vẻ cười như không cười: “Vị chủ nhiệm Trần này, tôi không hiểu lời
ông nói cho lắm, cái gì gọi là tôi giật giây cha tôi thu hoạch lúa nước trước thời hạn? Làm phiền ông giải thích rõ
ràng”
Chủ nhiệm Trần có lòng tốt như trưởng bối khuyên nhủ hậu bối: “Tiểu Tô này, tôi biết cô đi học rất giỏi, thôn Tô Gia các cô thậm chí là toàn bộ huyện chúng ta đều vì có một thủ khoa nữ như cô mới nổi tiếng, mọi người nở mặt nở mày vì cô, nhưng Tiểu Tô, chúng ta không thể vì mình ra ngoài hiểu chút kiến thức là có thể cho rằng muốn làm gì thì làm, có đúng không?”
Tô Tiếu Tiếu tức đến bật cười, cô muốn làm gì thì làm sao? Chủ nhiệm Trần này thật đúng là chẳng hiểu cái gì!
Tô Tiếu Tiếu luôn cảm thấy chủ nhiệm Trần này có loại thành kiến khó giải thích được với cô, không nói ra được dù sao chính là cảm giác, cô hiện ra cái lúm đồng tiền, nhẹ giọng đáp: “Chủ nhiệm Trần, ông chính là quan phụ mẫu từ huyện tới, là đầy tớ của nhân dân lao động chúng tôi, mỗi một câu mà ông nói ra không chỉ đại diện cho bản thân ông mà còn đại diện cho ban lãnh đạo của huyện. Tôi hy vọng ông có thể chịu trách nhiệm cho mỗi một câu nói của mình, càng hy vọng trước khi ông nói bất cứ lời nào hãy thật sự hiểu rõ tình hình rồi lại nói sau, bằng không sẽ khiến tôi cảm thấy ban lãnh đạo ở trong huyện chúng ta đều là loại đức không xứng với cương vị như ông. Nếu như ông không nói ra được nguyên do tới đây, tôi sẽ giữ vững quan điểm, phản ánh tình hình lên cấp trên, cũng sẽ đòi quyền lợi được nhận lời xin lỗi từ ông, ông không có ý kiến chứ?” “Cô!” Đồng chí nữ này cười trông rất vô hại, nói chuyện cũng mềm nhũn, nhưng những cái mũ này chụp xuống, không có cái nào là thứ ông ta gánh được.
Thành viên khoa đi cùng ho nhẹ một tiếng, huých vào cánh tay của chủ nhiệm Trần, anh ta cũng cảm thấy chủ
nhiệm Trần không hiểu rõ tình huống thế nào đã nói đồng chí nữ người ta như vậy là không tốt, đặc biệt người ta còn là sinh viên đại học thủ đô, tốt nghiệp ra ngoài chính là thân phận cán bộ, nếu thật sự xin thư điều về công tác trong huyện nói không chừng chức vị còn cao hơn cả ông ta, cho dù nói chuyện không chú trọng cũng phải khách sáo một chút chứ, nhưng lãnh đạo này vừa tới đã rất bảo thủ, chỗ nào có ông ta thì không có phần
cho người khác nói chuyện.
Chủ nhiệm Trần lăn bò trườn trong huyện nhiều năm, khi đi họp cũng tiếp xúc với Tô Vệ Dân. Tô Vệ Dân nói
trắng ra chính là một ông nông dân hiền lành, có thể làm việc thật, không giở trò gian trá mới có thể một đường được cất nhắc đến vị trí bí thư, không ngờ một ông nông dân thành thật như vậy lại có thể sinh ra loại con gái nhanh mềm nhanh miệng như Tô Tiếu Tiếu.
“Nếu cô đã nói một cách đường hoàng như vậy, vậy tôi cũng nói thẳng với cô luôn ở đây, cô dẫn mấy đứa con từ thành phố của cô tới thôn Tô Gia là để trải nghiệm gặt vội trồng vội đúng không?”
Tô Tiếu Tiếu vẫn hiện ra cái lúm đồng tiền nhạt như cũ, đáp lời: “Đúng cũng không đúng, thôn Tô Gia vốn chính
là nhà mẹ đẻ của tôi, nghỉ đông nghỉ hè có thời gian dẫn các con về nhà thăm quê, kịp lúc trồng vội gặt vội thì giúp một tay, không kịp cũng không phải không thể trải nghiệm thì không được, chủ nhiệm Trần không ngại
nghìn mặt trời bên ngoài chứ, loại thời tiết này bán mặt cho đất bán lưng cho trời cũng không phải trải nghiệm
hay đâu”
Thật đúng là nhanh mồm nhanh miệng, không hổ là sinh viên cao cấp, chủ nhiệm Trần nói tiếp: “Sau khi trồng vội gặt vội kết thúc, có phải cô dự định dẫn cha mẹ tới thủ đô không?”
Tô Tiếu Tiếu nhíu mày, cô thật sự không biết trong hồ lô của chủ nhiệm Trần này có thuốc gì, hay là hôm nay ra
ngoài quên uống thuốc?
“Chủ nhiệm Trần, tôi có dẫn cha mẹ tôi về thủ đô hay không là chuyện riêng của tôi, có liên quan gì đến việc
ông vu tội cho tôi sao?”
Chủ nhiệm Trần hít một hơi thật sâu, nếu không phải nể mặt cô là sinh viên đại học thì ông ta đã sớm phát cáu
rồi, ông ta chưa từng thấy người nào khoa trương như vậy.
“Tôi vu tội cho cô? Bạn học Tô Tiếu Tiếu, cô nhất định phải ép tôi nói rõ sao? Không phải chính vì cô dẫn con về quê trải nghiệm gặt vội trồng vội, rồi lại vội dẫn cha mẹ tới thủ đô trải sự đời, cho nên mới kêu cha cô bắt đầu gặt vội trồng vội năm nay trước gần nửa tháng, lẽ nào không phải là tư lợi cá nhân hay sao?
1025 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận