Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 238: Ấp gà

Tô Tiếu Tiếu không biết Hàn Thành nói chuyện cô mang thai em gái với các con thế nào, dù sao bây giờ đến
ngay cả bữa sáng cũng không cho cô nấu, đồ ăn cũng không cho cô mua, đều là buổi sáng Hàn Thành luyện tập sáng xong thuận tiện dẫn hai đứa lớn vào chợ mua rồi về nhà, bây giờ cô toàn ngủ đến bảy rưỡi sáng mới dậy. Hiện giờ Bánh Đậu nhỏ cũng không cho cô bé nữa mà cứ nhất định tự mình đi, trước đây luôn thích lao về phía cô như một khẩu pháo nhỏ thì bây giờ đều là đi tới nắm tay cô một cách nhã nhặn.
Trụ Tử và Cơm Nắm lại càng giống như hộ vệ ở hai bên người cô, trước đây đi học là bảo vệ Bánh Đậu nhỏ đi ở
giữa, còn bây giờ lại là bảo vệ cô và Bánh Đậu nhỏ đi ở giữa, từ xa nhìn thấy người đều sẽ chắn ở trước người cô,
cứ như thể sợ cô bị người đụng vỡ vậy.
Tan tiết đọc bài buổi sáng, ba anh em cũng không ở lại trong phòng học, chuông tan tiết vừa vang đã tới văn phòng “đón” cô, nếu như trên đường đụng phải học sinh nào đó đang đùa giỡn có xu hướng đụng về phía Tô
Tiếu Tiếu, Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử đều sẽ xù lông nhím, xắn tay áo muốn đánh người.Tô Tiếu Tiếu cảm thấy mình thật sự cần phải nói chuyện cẩn thận với những người đàn ông lớn và nhỏ trong nhà, trong bụng cô chỉ có thêm một em bé mà thôi, không phải biến thành đồ dễ vỡ.
Trụ Tử và Cơm Nắm cứ cách ngày lại cho Hoa Hoa ăn giun, Hoa Hoa cũng phấn đấu, lông mọc lại từng chút một, càng ngày càng đẹp ra, hơn nữa ngày nào cũng đẻ trứng, chớp mắt cái đã tích được mười mấy quả.
Mấy ngày gần đây Hoa Hoa có hơi lười biếng, đẻ trứng xong cũng luôn rúc ở trong ổ không chịu dậy, tính cách cũng trở nên nóng nảy hơn, hở tí là nó đòi mổ người, ánh mắt còn vô cùng hung dữ.
Đám trẻ đều cho rằng nó lại sắp sinh bệnh nên rầu rĩ không thôi.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ đến khi gà mái nhỏ ở thôn Tô gia muốn ôm ổ ấp gà con hình như cũng đều có trạng thái này, nhưng gà mẹ ôm ổ chắc hẳn nên xảy ra vào mùa xuân hoặc là mùa hè thời tiết ấm áp nhiều hơn chứ. Mùa thu ở thị trấn nhỏ không lạnh, không phải trước đó không lâu gà mái ở nhà dì Trương cũng ấp một ổ hay sao, cho nên Tô Tiếu Tiếu cũng không xác định được có phải có liên quan đến thời tiết ở nơi này hay không. “Đồng chí Cơm Nắm, đồng chí Trụ Tử, đồng chí Tô Tiếu Tiếu muốn ra một nhiệm vụ cho các con!”
Hai đứa trẻ nghe thấy có nhiệm vụ, lập tức quẳng Hoa Hoa sang một bên đứng xếp hàng trước mặt Tô Tiếu Tiếu, rồi chào kiểu quân đội nghiêm túc: “Đồng chí Cơm Nắm/ Đồng chí Trụ Tử, xin đồng chí Tô Tiếu Tiếu ra chỉ thị”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu hai đứa trẻ: “Các con tới nhà Đôn Đôn xin bà Trương dạy một chút, hỏi bà ấy có phải gà mái làm biếng không chịu rời ổ, còn vô cùng hung dữ là muốn ấp trứng không, nếu phải thì khi ấp gà con phải chú ý những gì, có thể nhớ được không?”
Hai đứa trẻ gật đầu: “Bọn con nhớ rồi ạ!” Nói xong định chạy ra ngoài.
Tô Tiếu Tiếu gọi bọn trẻ lại, trở về phòng lấy một xấu kẹo hồ lô ra, rồi lấy một quả đưa cho Bánh Đậu nhỏ sau đó đưa cho Cơm Nắm: “Cầm cái này đi đi, các con mỗi người ăn một quả, phần còn lại cho Đôn Đôn, Nha Nha và bà Truong.”
Trụ Tử và Cơm Nắm đều rất thích kẹo hồ lô, mới từng ăn một lần đều nhớ mãi không quên, nhưng Tô Tiếu Tiếu không cho ăn nhiều thì tụi trẻ cũng sẽ không hỏi, lần này nước miếng đều chảy cả ra, mỗi người lấy một quả đi, vui vẻ vừa ăn vừa đi ra ngoài.
Thời buổi này nuôi gà đều có giới hạn đặc biệt là ở nông thôn, một gia đình cùng lắm chỉ được nuôi mấy con, nuôi nhiều bị người báo cáo là chuyện rất phiền phức.
Phía bên quân khu còn đỡ một chút, trong nhà nhiều trẻ con chăm thêm hai con gà mái đẻ trứng hoặc là tự mình ăn, thì người bình thường cũng không đến mức nóng mắt đến vậy, nhưng nuôi quá nhiều cũng không
được.
Đương nhiên gia đình bình thường cũng sẽ không nuôi quá nhiều, dù sao nuôi gà cũng rất tốn lương thực.
Ý của Hàn Thành là dự định gửi thư lên trên xin nuôi thêm mấy con gà, bây giờ chăm đến khi Tô Tiếu Tiếu sinh con và ở cữ là vừa vặn ăn, đây cũng là quy định bất thành văn ở quân khu. Vợ nhà ai sinh con nuôi thêm mấy con gà để tích trứng gà, đến khi ở cữ ăn hai con gà cũng đều là chuyện được cho phép.
Tô Tiếu Tiếu kéo Bánh Đậu nhỏ đang định đi vào nhà thì Trụ Tử nhỏ đã kéo Cơm Nắm nhỏ hít mũi, nước mắt rơi đầy mặt đi về, chuyến đi này còn chưa đến hai phút, Tô Tiếu Tiếu cho rằng bọn trẻ bị người ta bắt nạt, mới kéo Cơm Nắm nhỏ tới hỏi: “Sao lại về nhanh như vậy? Sao thế này?”
953 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận