Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 416: Chia phần

Sau khi dồi huyết ra khỏi nồi để nguội, Tô Vệ Dân và Tô Chấn Hoa gửi cho các gia đình xã viên hôm nay đã tham gia giết heo mỗi người ba đoạn, chỗ Dương Nam Hoài cũng đưa ba đoạn, trong nhà cũng chẳng còn lại nhiều, nhưng thứ này ăn nhiều dễ ngấy, ăn hai ba bữa là được rồi.
Chớp mắt đã đến hai mươi chín tết, lại là một ngày các hộ gia đình mở chảo dầu. Hai mươi chín năm nay không chỉ là ngày mở chảo dầu mà còn là một ngày mở ao cá trong năm.
Đám con nít sôi nhỏ trong nhà này hiển nhiên sẽ không bỏ qua, năm ngoái khi lũ trẻ còn nhỏ, trong nhà không yên tâm để bọn trẻ tự mình đi xem, nhưng hai năm này trẻ con trong nhà lớn nhanh như thổi, ba đứa lớn đã khoảng một mét tư, mét năm, cao gần bằng một vài bà cụ thấp bé trong thôn, bọn trẻ dẫn em trai em gái đi cũng không có gì không yên tâm.
Sáng sớm đông ấm mặt trời treo thật cao, ánh nắng rải lên người cũng vô cùng thoải mái, năm nay trong nhà còn có thêm ba cái đuôi nhỏ, sau khi ăn xong bữa sáng, ba đứa lớn mỗi người cõng một đứa bé. Bánh Đậu nhỏ
đeo cặp sách gà trống mà bà ngoại mới làm cho cậu bé, một chuỗi trẻ nhỏ tinh thần phấn chấn bước đi trong ánh mặt trời tiến tới ao cá nhìn thả cá, cảnh tượng này không thể nói là không hoành tráng. Bánh Bao nhỏ thật sự nặng lại còn không yên phận, cứ thích nhích tới nhích lui, nói thế nào cũng không chịu nghe, mấy anh trai chỉ đành thả cậu bé xuống đi một lúc, lại luân phiên cõng một lúc vẫn tốn thời gian hơn gấp đôi bình thường mới từ từ chậm rãi đi tới đến ao cá.
Năm nay mưa thuận gió hòa, người tới nhìn ao cá mở đông nghìn nghịt, nhìn thấy một đám trẻ con nhà họ Tô cũng thật sự ngưỡng mộ để mức nước miếng sắp chảy ra.
Ba đứa trẻ lần đầu tiên nhìn thấy đông người như vậy, lớn lên còn thật sự đáng yêu tột cùng, có xã viên nhiệt tình to gan cũng không nhìn được mà chọc bọn trẻ, cũng may bọn trẻ không sợ người lạ cho lắm, mấy anh trai lại bảo vệ chặt chẽ, nói chuyện chọc cười thì được chứ động tay động chân vào em gái lại không được. Trong nháy mắt đàn cá tụ thành một khối nhảy ra từ trong ao cá đó, trên mặt nhân dân lao động cần mẫn chăm chỉ suốt cả một năm đều tràn ngập niềm vui của mùa thu hoạch. Tuy rằng Cơm Nắm và Bánh Đậu đều đã từng thấy qua nhưng dù sao một năm đó trời lạnh cũng không tráng lệ như lần này, nhìn thêm một lần vẫn cảm thấy chấn động như cũ. Vẻ mặt ngập tràn niềm vui thu hoạch của nhân dân lao động cũng khắc thật sâu vào trong đầu óc của đám trẻ, nếu như nơi nào cũng có thể mưa thuận gió hòa hạnh phú an khang giống như thôn Tô Gia
thì tốt biết bao.
Năm nay lại là một năm được mùa, các xã viên xếp hàng chia cá, các hộ gia đình lại được chia thêm vài cân, có thịt có cá thật sự là một năm sung túc danh xứng với thực.
Tô Vệ Dân xách cá mè hoa bự mà Tô Tiếu Tiếu thích nhất lên, nghé con mới sinh Bánh Bao nhỏ không hề sợ hãi,
liếc mắt nhìn xong còn duỗi bàn tay nhỏ đi túm đầu cá mè hoa bự. Cậu bé vừa túm, cá mè hoa hở tí là dùng đuôi tạt nước trực tiếp bắn hết nước lên mặt cậu bé, bé con bị tạt đầy nước trên mặt vẫn không chịu buông tay, còn ra sức bảo: “Cá cá, trơn trơn, mẹ làm, ngon luôn…”
Tuy rằng mồm mép của đứa trẻ vẫn chưa rõ ràng cho lắm nhưng vẻ mặt tham ăn đó cũng đủ khiến các xã viên đang xem náo nhiệt bật cười ha ha vui vẻ.
Tô Vệ Dân nhanh chóng ôm khúc thịt nhỏ này lên mới tránh để cậu bé ướt hết quần áo.
Tập tục truyền thống đón tết ở thôn Tô gia thật ra mười năm như một ngày, cũng không có gì khác với năm
ngoái, các hộ gia đình cố hết khả năng lấy hết đồ ăn ngon nhất trong nhà ra làm một bữa cơm tất niên khao người nhà đã vất vả cả một năm qua. Đám trẻ tắm rửa sạch sẽ thay quần áo. Trên bàn cơm để lại nửa con cá tượng trưng cho hàng năm sung túc. Sau bữa cơm lại kết bạn đi tới bên sông đốt pháo hoa dây pháo, còn người
lớn sẽ để tiền mừng tuổi dưới gối của đám trẻ. Các hộ gia đình đều nhớ giành tiếng pháo vang lên đầu tiên vào lúc không giờ. Mùng một đầu năm đám trẻ đều phải dậy sớm dập đầu chúc tết người lớn. Cả gia đình quây quần uống trà sớm ăn đồ chiên dầu, năm nào cũng đi một quy trình như vậy.
Vải mà Tô Tiếu Tiếu mang về không đủ nhiều, chỉ vẻn vẹn đủ cho mỗi đứa trẻ một cái áo ngắn và một cái quần đùi, nhưng ba mươi tết đổi quần áo mới cũng xem như mỗi đứa trẻ đều mặc lên “quần áo mới? Tuy rằng mặc ở bên trong nhưng lũ trẻ cũng đủ vui vẻ.
1017 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận