Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 522: Đả kích

Cơm Nắm nói: “Không sao, anh đi trước vào cấp hai dò đường đi, em học xong nửa năm tiểu học này sẽ nhảy đến lớp tám chung lớp với anh. Thay vì nhảy qua lớp tám em còn không bằng trực tiếp nhảy qua lớp bảy. Như vậy chúng ta cũng có thể học chung lớp hai năm” Cơm Nắm thở dài: “Kiến thức cấp hai em học xong hết cả rồi, nhảy đến lớp nào cũng không sao cả, cũng chỉ là củng cố một chút mà thôi, thật ra em có thể chỉ học một năm lớp chín sau đó thi vào cấp ba, cấp ba cũng dự định nhảy qua lớp mười một, em tính thế, mười ba tuổi em lên cấp ba, mười lăm tuổi đỗ đại học, kiểu thế đấy, cũng không sớm hơn người khác bao nhiêu năm.
Tất cả mọi người: “ ” Đám gà con tiểu học đang run rẩy, học bá Cơm Nắm sắp tới tiểu học đả kích mọi người rồi. Bánh Đậu nhỏ nói: “Anh hai, anh và anh Trụ Tử học chung cấp hai đi, em không cần anh tới tiểu học bảo vệ em đâu, tự em được mà. Ngay cả anh Trụ Tử còn trực tiếp học lớp bảy mà anh hai lại còn quay ngược về học tiểu học, Bánh Đậu nhỏ còn có gì không hiểu nữa?
Nghe lời của Bánh Đậu nhỏ, Trụ Tử mới phản ứng lại được tại sao Cơm Nắm đột nhiên thay đổi ý định đi học lại
lớp sáu, hóa ra là không yên tâm về em trai.
Cơm Nắm đáp: “Không phải anh vì em nên mới đi học tiểu học, anh muốn chơi thêm nửa năm nữa, anh vẫn là thiếu nhi mà. Mẹ vẫn luôn hy vọng anh có một tuổi thơ vui vẻ, không cần kéo khoảng cách quá xa với các bạn đồng trang lứa, cho nên anh mới tạm thời thay đổi quyết định chơi thêm nửa năm tiểu học. Anh Trụ Tử của em không thông minh bằng anh, anh ấy ngoan ngoãn học kiến thức lên cấp hai, còn anh của em là ở lại tiểu học để chơi, không liên quan gì đến bảo vệ em hay không”
Trụ Tử nhỏ.”
Trụ Tử nhỏ sợ hãi bị chi phối bởi học bá trong những năm này, diện tích bóng ma trong lòng bắt đầu lớn lên, nhưng những gì Cơm Nắm nói là sự thật, Cơm Nắm đi học là để chơi còn cậu bé đi học phải nghiêm túc học. Chỉ cần phương hướng chung không xảy ra chuyện thì Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành đều sẽ không quá can thiệp vào, kiến thức từ tiểu học đến cấp ba chỉ có mấy thứ như vậy. Trong quá trình Cơm Nắm muốn học gì, học thế nào, sắp xếp thời gian thế nào đều nằm trong tầm quyết định của cậu bé. Chỉ cần trước mười tám tuổi có thể tham gia kỳ thi đại học là được. Sau khi Trụ Tử nhỏ và Cơm Nắm bàn bạc vẫn quyết định để Trụ Tử nhỏ học nửa năm lớp bảy trước, như vậy lớp tám và lớp chín bọn trẻ có thể học chung một lớp, so với kế hoạch ban đầu chỉ có thể cùng học nửa năm còn tốt hơn.
Sau khi quyết định xong, Trụ Tử nhỏ cùng bọn trẻ viết câu đối xuân, còn kêu bọn họ viết thêm một ít để đến lúc đó mang về dán.
Ông cụ tặng cọ vẽ màu cho toàn bộ đám trẻ, câu đối xuân năm nay có vài phần rực rỡ hơn năm ngoái. Cơm Nắm và Trụ Tử nhỏ đã luyện chữ vài năm, cùng với tuổi tác tăng dần, lực cổ tay đã lớn hơn, nên chữ viết ra không thể so sánh với khi mấy tuổi, bất cứ ai nhìn thấy đều không thể đoán ra được nét chữ to cứng cáp hữu lực như vậy lại là bút tích của mấy đứa trẻ choai choai.
Tranh của ba anh lớn hiển nhiên không còn gì để nói, cho dù bình thường không luyện tập nhiều cho lắm nhưng tranh dài kỳ đăng trên nhật báo suốt mấy năm này cũng chính là sự rèn luyện lớn nhất. Nếu không phải Bánh Bao nhỏ bướng bỉnh cứ đòi vẽ một cái bánh trôi, sủi cảo, bánh rán, bánh rán vừng, táo đỏ, lạc, long nhãn gì đó vào phá hỏng ý cảnh trên câu đối xuân, thì mỗi một câu đối xuân năm nay đều giống như tác phẩm nghệ thuật được thiết kế tỉ mỉ. Nhưng có thêm “con chuột kho” như Bánh Bao nhỏ lại khiến câu đối xuân có vài phần trẻ con nghịch ngợm. Cơm Nắm dán câu đối trong nhà muốn tùy tiện vẽ sao cũng được, nhưng Cơm Nắm dán lên cửa chắc chắn không cho Bánh Bao nhỏ “phá hỏng” Đó chính là mặt mũi của nhà họ Hàn bọn họ, cậu bé muốn những tác phẩm được thiết kế cẩn thận của bọn họ khiến người đi bộ đi ngang qua cửa đều phải kinh ngạc. Bánh rán làm buổi sáng vẫn còn lại một ít bột, Tô Tiếu Tiếu nặn bột thành bánh trôi, bên trong gói một ít nhân
mè và lạc, lại cắt mấy củ khoai lang to thêm rất nhiều gừng và đường vào nấu một nồi nước đường, ngoài ra còn bắc nồi nấu chín bánh trôi, số lượng bánh trôi không nhiều trong một bát đựng ba viên đã là một bát nước đường bánh trôi khoai lang ngọt ngào nóng hổi.
Đám trẻ xếp hàng mỗi người cầm một bát, còn chưa bắt đầu ăn thì Tiểu Đỗ đã tới, Tô Tiếu Tiếu cũng múc cho anh ta một bát, còn đựng đầy một cặp lồng kêu anh ta mang về cho ông cụ nếm thử.
1022 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận