Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 345: Dạy em

Tô Tiếu Tiếu vớt mấy bông hoa đầu tiên ra để ráo dầu: “Đợi dầu chảy xuống hết sẽ cho các cháu nếm thử”
Nếu không phải mềm nhũn thật sự phải chiên lại một lần thì đã cho bọn trẻ đang thèm khát thử một miếng
trước rồi.
Hai mươi chín tết, các hộ gia đình ở thị trấn Thanh Phong đều bắc chảo dầu, dùng lời của Lý Ngọc Phụng nói chính là ném cả miếng lót giày vào trong chảo dầu rán cũng ngon, nhưng Hàn Thành cảm thấy mùi hương trong nhà mình bay lên thơm hơn nhà người ta, ít nhất thì anh ngửi một cái cũng biết mùi nào bay ra từ bếp nhà mình.
Hàn Thành đi vào trong sân, âm thanh của đài phát thanh mở rất nhỏ, đôi long phụng thai ngồi trên cái ghế đặc biệt của mình phơi nắng với vẻ thích chí, Bánh Đậu nhỏ ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh chơi với các em, trước mặt Bánh Bao nhỏ nắn gương mặt tròn của cậu bé, rồi đưa cho cậu bé đồ chơi nhỏ. Bánh Bao nhỏ thuận
ghé tới
tay ném rớt, Bánh Đậu nhỏ lại đi nhặt về, phủi sạch bụi mới đưa cho cậu bé: “Bánh Bao nhỏ không thể ném đồ lung tung được, biết chưa?”
Bánh Bao nhỏ mới không biết đâu, anh trai vừa đưa cho cậu bé, cậu bé nhìn thấy vẫn là cái vừa rồi, không thích lại thuận tay ném đi.
Bánh Đậu nhỏ thông minh không ngại phiền phức đi nhặt, sau khi nhặt vài lần, cậu bé cảm thấy em trai có khả năng đã hiểu lầm món đồ chơi này, vì thế cậu bé tìm một sợi dây thừng cột thú bông nhỏ vào ghế của Bánh Bao
nhỏ, lần này Bánh Bao nhỏ cũng đành chịu thua, bứt ra không được, cũng không ném được, chỉ có thể giằng co
ở đó.
Bánh Đậu nhỏ híp đôi mắt thành vầng trăng nhỏ, xoa đầu em trai: “Không ném được phải không? Lần sau còn ném đồ lung tung nữa không?”
Bánh Đậu nhỏ làm loạn với em trai xong lại đi thơm em gái: “Em gái ngoan nhất, ngoan như anh, chụt…” Nhìn bộ dáng bận rộn giống như con quay nhỏ, thơm xong còn lải nhải không ngừng với em gái đó, ngay cả Hàn
Thành về khi nào cũng không biết. Anh bế đứa trẻ lên dùng trán mình cọ vào trán cậu bé: “Con ngoan nhất, chơi em trai em gái”
Bánh Đậu nhỏ ôm cổ cha cọ một cái: “Mẹ nói nhà bếp đun dầu rất nguy hiểm, không cho Bánh Đậu nhỏ chạy
vào, Bánh Đậu nhỏ không vào nữa, em trai và em gái cũng không vào…”
Bánh Đậu nhỏ là Tô Tiếu Tiếu chăm lớn, cậu bé vô cùng nghe lời cô, vừa ngoan vừa nhã nhặn, ngược lại cùng
một kiểu với em gái.
Hàn Thành thả cậu bé xuống đất, chọc đôi long phụng thai: “Vậy cha đi vào bếp xem có gì ngon lấy cho Bánh
Đậu nhỏ nhé”
Bánh Đậu nhỏ lắc đầu: “Không cần đâu ạ, có đồ ngon mẹ đều để lại cho Bánh Đậu nhỏ ăn…”
Hàn Thành cong khóe môi cười, xoa đầu cậu bé: “Được, cha biết rồi”
Không thể không nói, đứa trẻ này thật sự vừa thông minh vừa nghe lời.
Trong nhà bếp, ba anh trai đang ăn hoa bí đỏ. Hoa bí đỏ vừa ngọt vừa thơm bộc một lớp bột nhão rán đến thật
thơm thật giòn, ngon đến mức ba đứa trẻ không biết nên hình dung thế nào.
Cơm Nắm nhỏ vội vàng tiến cử với cha: “Cha ơi, hoa bí đỏ mà mẹ rán siêu ngon, cha mau nếm thử một cái đi”
Nói xong lại vội vàng đi lấy một cái mang cho Bánh Đậu nhỏ.
Tô Tiếu Tiếu vừa kêu bọn trẻ thêm củi lửa, đang lúc lửa lớn lại rán lại, qua vài phút vớt lên để ráo dầu, rồi lại thả
vào trong cái đĩa phát ra âm thanh trong trẻo.
Khoai lang, khoai sọ khoai tây còn lại đều rán hết, toàn bộ để ráo dầu rồi vớt ra, có được một chậu thập cẩm to
đầy
ắp.
Có thể nói đây mới là một bữa xa xỉ nhất từ sau khi Tô Tiếu Tiếu tới đây, nhưng một năm một lần, bình thường cũng không có cơ hội ăn được, xa xỉ một chút thì xa xỉ một chút thôi.
Tô Tiếu Tiếu cầm một bông hoa bí đỏ đưa đến bên miệng Hàn Thành, Hàn Thành há miệng ăn, gật đầu: “Ngon”
Tô Tiếu Tiếu bảo: “Anh đi vào nhà kho lấy ít hoa cúc với kim ngân ra ngoài pha chút trà lạnh cho bọn nhỏ uống,
đúng rồi, không phải quà tết năm nay phát mấy quả lê sao? Lấy luôn hai quả ra đây, hôm đó đi vào thành phố
mua củ năng ngọt cũng lấy một nắm ra ngoài nữa” Tết ăn nhiều thứ vượng hỏa như vậy, không hạ hỏa cổ họng bị viêm sẽ khá phiền phức.
Tô Tiếu Tiếu lại dặn đám trẻ: “Các con bưng cháo gạo kê ra ngoài là chúng ta có thể ăn cơm trưa, cháo rất nóng,
bưng nửa bát đi chậm một chút”
Đám trẻ tuân lệnh: “Bọn con biết rồi, thưa mẹ/ cô!”
Hàn Thành lấy đồ qua, Tô Tiếu Tiếu kêu Hàn Thành gọt vỏ củ năng, hoa cúc và kim ngân rửa sạch ngâm một lúc, lại rửa sạch lê xắt cả vỏ thành hạt lựu bỏ vào trong, đợi anh gọt xong củ năng trực tiếp đập dẹt rồi bỏ vào cùng,
cuối cùng cho thêm một viên đường vào trong nấu. “Trà lạnh” vừa thanh mát vừa hạ hỏa như vậy thích hợp cho trẻ con uống nhất.
Hàn Thành gật đầu: “Ngày mai nghỉ một ngày, từ mùng một đầu năm đến mùng ba đều phải đi trực ban, phải
đến mùng bốn mới được nghỉ một ngày”
1040 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận