Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 180. Dẻo miệng

Chương 180: Dẻo miệng
Hàn Thành lắc đầu: “Không cần, kêu người đưa qua là được, chỉ vài xu tiền một bó, nhưng mấy thứ như than này chắc hẳn vẫn còn không ít, đốt cái này càng tiện hơn.”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Nấu bằng bếp than không ngon bằng nấu trong chảo sắt, vị cũng kém xa.”
Hàn Thành nhìn đám trẻ đang cần cù lao động ở bên ngoài, hôn lên mặt Tô Tiếu Tiếu một cái: “Chỉ cần là món em nấu đều ngon hết.”
Tô Tiếu Tiếu nghiêng đầu nhìn anh: “Đồng chí Hàn Thành, càng ngày anh càng dẻo miệng đó.”
Hàn Thành lắc đầu: “Anh chỉ nói thật mà thôi.”
Tô Tiếu Tiếu: “Em thích con người anh thành thật như vậy.”
Hàn Thành bật cười, rốt cuộc là ai dẻo miệng hả?

Buổi chiều các anh trai phải ra ngoài đi học, Bánh Đậu nhỏ mơ hồ kéo tay Tô Tiếu Tiếu muốn cùng các anh đi ra ngoài.
Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ mỗi người cầm một cái bánh in, Tô Tiếu Tiếu cũng cho Bánh Đậu nhỏ một cái.
Cô bế đứa trẻ lên: “Bánh Đậu nhỏ ngoan ngoãn ở nhà với mẹ nhé, các anh tan học sẽ về nhà, con quên trước đây anh Trụ Tử cũng phải đi học mỗi ngày hay sao? Bây giờ anh Cơm Nắm lớn rồi cũng phải đi học, đợi đến khi nào Bánh Đậu nhỏ cao như các anh mới có thể đi học, còn buổi sáng thì đi làm với mẹ.”
Bánh Đậu nhỏ đứng ở bên cạnh các anh so đầu của mình rồi nhìn Tô Tiếu Tiếu với đôi mắt tủi thân.
Tô Tiếu Tiếu hơi buồn cười, buổi sáng đứa trẻ này còn sợ người lạ mà bây giờ lại muốn đi rồi sao?
“Hay là Bánh Đậu nhỏ đi học cùng với các anh nhé, mẹ ở nhà nấu đồ ăn ngon đợi các con tan lớp?” Tô Tiếu Tiếu chọc cậu bé.
Bánh Đậu nhỏ lắc cái đầu như trống bỏi: “Mẹ, đi, anh, không đi…”
Tô Tiếu Tiếu: “Vậy thì ở nhà với mẹ nào.”
Cơm Nắm xoa đầu em trai: “Bánh Đậu nhỏ ngoan, đợi anh hai tan học về nhà sẽ dẫn em đi đào giun.”
Bánh Đậu nhỏ vẫy móng vuốt nhỏ tạm biệt các anh, nếu chỉ có thể chọn một cậu bé vẫn muốn ở với mẹ hơn.
Tô Tiếu Tiếu đưa bảng đen nhỏ cho Bánh Đậu nhỏ, toàn bộ buổi chiều đều dành để xem tài liệu tuyên truyền, cô nhớ đến một vài bảng tin tuyên truyền y tế đã nhìn thấy ở kiếp trước, kết hợp với màu sắc ở thời đại hiện tại, rất nhanh đã thiết kế ra một phương án.
Linh cảm vừa tới, Tô Tiếu Tiếu dứt khoát hoặc là không làm mà đã làm thì phải làm đến cùng, ngay cả phương án của tờ rơi cũng cùng thiết kế ra luôn, làm việc liên tục, cũng không thay đổi điểm nào cả, trước cứ xem ý kiến của lãnh đạo bên đó thế nào rồi lại sửa lại theo ý tưởng của bọn họ sau.
Tô Tiếu Tiếu ngẩng đầu thấy mặt trời đã lặn xuống ngọn núi phía tây.
Bánh Đậu nhỏ không biết đã dạo bao nhiêu nơi ở trong sân, bây giờ lại lấy lá rau ngồi xổm trước hàng rào gà chọc gà con. Cũng không biết nguyên nhân là gì mà có vẻ như Bánh Đậu nhỏ vô cùng thích Hoa Hoa mà lại không thích Cháo Bột Mì Cơm đến vậy.
Tô Tiếu Tiếu cầm bảng đen nhỏ của Bánh Đậu nhỏ lên, vừa nhìn đã sững sờ, bé con này đã mô phỏng theo nội dung trên bảng tin vừa rồi của cô, tuy rằng không ngay ngắn, nét bút cũng xiêu vẹo, không thể nhìn ra được là thứ gì, đó là vì cậu bé người nhỏ sức nhỏ, lực cầm bút không đủ, nhưng bố cục chỉnh thể của bức tranh cũng không sai, thứ nào nên ở vị trí nào cũng giống không ít.
Khi Tô Tiếu Tiếu vừa mới thiết kế bảng tin rất chú tâm nên không để ý đến bé con, mấu chốt là suốt cả quá trình đứa trẻ này đều rất ngoan ngoãn, cũng không hề làm ồn ảnh hưởng đến cô một chút nào, yên lặng vẽ xong là đi chọc gà mái nhỏ và tưới vườn rau, tự mình tìm việc cho mình.
Sao trên thế giới này lại có bé cưng thiên thần ngoan như vậy cơ chứ?
“Bánh Đậu nhỏ có đói không? Mẹ pha một cốc sữa mạch nha cho con nhé.” Bé cưng ngoan như vậy nên được phần thưởng.
Gần đây Bánh Đậu nhỏ đều uống sữa bột, sữa bột không nhiều như vậy, hai anh trai đều là luân phiên uống sữa bột và sữa mạch nha.
Bánh Đậu nhỏ cong đôi mắt lại gật đầu: “Vâng…”
Tô Tiếu Tiếu pha non nửa cốc cho cậu bé, cho dù cô đã nói bao nhiêu lần nhưng cậu bé vẫn sẽ đưa cho mẹ uống một ngụm trước, sau đó mới ngoan ngoãn ngồi trên cái ghế nhỏ của mình nhấp từng ngụm sữa nhỏ.
Tô Tiếu Tiếu ngẩng đầu nhìn ngắm đứa trẻ nhân loại uống sữa mạch nha.
Bánh Đậu nhỏ lớn lên rất trắng trẻo, lúc đầu gầy gò rõ ràng có hơi đen, cằm nhọn mắt to, ngũ quan tinh tế, xinh đẹp giống như một cô gái nhỏ, bây giờ béo lên một chút, làn da vừa sạch sẽ vừa trắng nõn, đôi mắt to đen láy sáng ngời giống như hai hạt nho đen được khảm trong khe suối trong vắt, là loại xinh đẹp mà liếc mắt nhìn một cái đã muốn trộm về nhà nuôi.
[Cảm ơn Hanh.875 đã đẩy thêm 20 kim phiếu cho truyện ^^]
Bạn cần đăng nhập để bình luận