Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 73. Vợ chồng ăn ý

Chương 73: Vợ chồng ăn ý
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Cơm Nắm quan sát rất chi tiết, quả thật rất giống, nếu như không nhớ được thì Cơm Nắm có thể tưởng tượng chúng giống cái gì là có thể nhớ ra ngay.”
“Vâng.” Cơm Nắm gật đầu, tiếp tục nằm sấp viết chữ.
Hôm nay Hàn Thành về rất muộn, cơm và canh cá đã chín được một lúc thì anh mới về.
Tô Tiếu Tiếu đi tới, nhận bao công văn trong tay anh: “Hôm nay bận lắm sao?”
Trước đó Hàn Thành tăng ca là chuyện thường, có rất nhiều lúc thậm chí còn làm thâu đêm, nhưng bây giờ nếu có thể mang công việc giấy tờ về nhà làm thì anh đều cố hết sức mang về, thà rằng về nhà làm thêm còn hơn, cho nên thời gian tan làm thường rất sớm.
Về nhà nhìn thấy nụ cười của vợ có thể xua tan đi hết mệt mỏi của anh khiến hiệu suất công việc cũng có thể tăng lên không ít.
Hàn Thành gật đầu: “Thảo luận mấy ca bệnh nên muộn một chút, lần sau anh về nhà muộn em và các con cứ ăn cơm trước mà không cần đợi anh. Nếu không về ăn cơm được, anh sẽ cho người về báo sớm một tiếng.”
Tô Tiếu Tiếu: “Em biết rồi, hôm nay không tính là muộn cho lắm, nếu các con đói bọn em sẽ ăn trước, để phần cơm lại cho anh là được. Cơm Nắm rất lợi hại, dạy thằng nhỏ viết chữ số chỉ một lần là nhớ ngay, viết thêm vài lần đã có thể viết rất đẹp rồi.”
Hàn Thành nói: “Đó là em dạy tốt.”
Tô Tiếu Tiếu không đồng ý: “Vậy cũng phải do Cơm Nắm thông minh chịu học hỏi mới được.”
Hai người nói chuyện rồi nhìn nhau mà cười.
Cho trẻ con ăn cá phải cẩn thận, nguyên nhân mà bản thân Tô Tiếu Tiếu không thích ăn cá chính là vì khi còn nhỏ bị xương cá mắc trong họng, còn không chỉ một lần, mỗi lần đều phải tới bệnh viện tìm bác sĩ dùng kìm gắp xương cá ra, khiến cho sau khi cô lớn lên nhìn thấy cá đều có bóng ma tâm lý.
Nhưng giá trị dinh dưỡng của cá rất cao đặc biệt là protein, người già và trẻ nhỏ hấp thụ tốt nhất cho nên Tô Tiếu Tiếu cảm thấy mỗi tuần ăn một lần vẫn rất cần thiết.
Canh cá tối nay Tô Tiếu Tiếu cũng không thêm gia vị gì mà chỉ thêm một ít muối.
Canh cá màu trắng ngà phối với củ cải thái sợi trong suốt vào miệng là tan, đây lại là một mỹ vị nhân gian có giá trị dinh dưỡng cao nữa.
Tô Tiếu Tiếu kêu hai đứa trẻ ăn phần ít xương cá như bụng cá này, Cơm Nắm lớn hơn một chút lúc nhỏ cũng đã từng ăn cá nên để cậu bé tự mình chậm rãi gỡ gương cá ăn, về phần Bánh Đậu nhỏ, mỗi một miếng Tô Tiếu Tiếu đều dùng tay nhặt không ít lần, xác định không còn tí xương đâm vào mới dám cho cậu bé ăn.
Bản thân cô cũng không ăn nhiều cho lắm, chỉ ăn ít củ cải thái sợi và uống ít canh với cơm lương thực phụ là rất thoải mái rồi.
Ngay cả Hàn Thành cũng ăn rất chậm, để ý thấy Tô Tiếu Tiếu không ăn cá mới gắp một miếng cá bỏ vào bát của cô: “Ăn đi.”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Em không thích ăn cá cho lắm nhưng thích uống canh.”
Hàn Thành cũng không cưỡng ép cô.
Mỹ vị là mỹ vị nhưng ăn vào thật sự quá phiền phức, một bữa này ăn chừng một tiếng đồng hồ.
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy một tuần nhiều nhất ăn một lần là được, thật sự không thể ăn nhiều hơn.
Bên này vừa bỏ bát đũa xuống thì bên ngoài đã có tiếng gõ cửa. Lúc này Tô Tiếu Tiếu mới nhớ đến bà thím đó nói buổi tối sẽ đưa ốc qua.
Cô đi mở cửa, chỉ thấy không phải là bà thím đó mà là một bé trai hơi cao hơn Cơm Nắm một chút, ăn mặc rách rưới, đây chắc hẳn là Trụ Tử trong miệng Hàn Thành, là bạn học tương lai của Cơm Nắm.
“Dì ơi, bà nội cháu bảo cháu đưa cái này qua đây.” Giọng nói của bé trai rất trong trẻo.
Cậu bé rất gầy, bây giờ cũng gầy như Cơm Nắm, làn da rất đen nhưng đôi mắt lại sáng ngời có thần, ánh mắt rất chất phác cũng rất chính trực không hề nhìn quanh một cách lấm lét.
Đứa nhỏ không mẹ giống như cọng cỏ, đây chính là con của liệt sĩ đó, không hiểu sao Tô Tiếu Tiếu lại thấy hơi đau lòng, cô mỉm cười bảo: “Trụ Tử vào nhà trước rồi nói sau.”
Trụ Tử rất ngạc nhiên: “Dì biết tên của cháu sao?” Sau đó nghĩ đến gì đó: “Bà nội cháu nói cho dì đúng không ạ?”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Cha cháu là một anh hùng, cháu là con trai của anh hùng nên hiển nhiên dì phải biết rồi.”
Hốc mắt của Trụ Tử nhỏ bé nóng lên, cúi đầu không nói thêm gì nữa.
Tô Tiếu Tiếu nhận ốc đồng trong tay cậu bé đoán chừng phải mấy cân, cũng khó cho một bé trai xách đi đường xa như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận