Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 725: Phiên ngoại về bọn nhỏ 11

Bánh Trôi nhỏ nhìn chằm chằm vào hàng chữ vô cùng thê thảm trên phong thư, thật ra có hơi không muốn mở ra, đây vẫn là lần đầu tiên cô bé nhìn thấy tên mình bị viết xấu như vậy, nhìn cũng muốn ném đi ngay, phải biết rằng toàn bộ anh chị em trong nhà bọn họ bao gồm cả Đường Điềm Điềm đều bắt đầu luyện thư pháp từ nhỏ, cho dù dùng chân viết cũng rất khó viết ra chữ khó coi đến vậy.
Nhưng cô bé lại đang tò mò, cố gắng không nhìn hàng chữ “Thân gửi bạn học Hàn Tinh” trông chẳng ra làm sao này, bắt đầu mở thư: “Chị chỉ xem qua thôi, em giúp chị canh một chút.
Kết quả Đường Điềm Điềm còn chưa nói gì giáo viên toán học nổi tiếng nghiêm khắc đã gõ lên bảng đen chỉ tên bọn trẻ: “Hàn Tinh, Đường Điềm Điềm đứng dậy.
Bánh Trôi nhỏ là người ngoan ngoãn có tiếng, khi phản ứng có điều kiện đứng dậy hoảng quá, lá “thư tình” trong tay cứ như vậy bay ra…
Tầm nhìn của giáo viên toán học liếc qua thuận theo điểm rơi của lá thư tình, tay phải cầm thước dạy gõ nhẹ vào
lòng bàn tay trái, sau đó đi xuống đứng trước lá thư tình nhìn mấy chữ xấu đến thảm không chịu được “Thân gửi bạn học Hàn Tinh” lại nhíu mày lại, hỏi Bánh Trôi nhỏ: “Hàn Tinh, Đường Điềm Điềm, hai em đang làm gì? Đây là thứ gì?”
Bánh Trôi nhỏ đỏ bừng mặt, cô bé lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên mất mặt như thế: “Thưa cô, em cũng không biết đấy là thứ gì cho nên mới tò mò muốn xem thử ạ”
Đường Điềm Điềm lo lắng mình sẽ nói sai nên không dám lên tiếng, chỉ có thể sốt ruột theo.
Thư tình bay đi đã rớt ra khỏi phong thư, lúc này giáo viên cúi người nhặt nó lên, lọt vào mắt là một câu: “Hàn Tinh, mắt của cậu đẹp giống như sao trên trời, ưa nhìn đến vậy, từ khi tớ nhìn thấy cậu tối nào trước khi đi ngủ nhất định cũng phải nhìn sao ngoài cửa sổ nhớ cậu mà ngủ…”
,
Giáo viên toán học lặng lẽ thu lá thư này lại, nhìn hai cô gái nhỏ đang độ tuổi dậy thì trước mặt này, ưa nhìn như vậy, xinh xắn như vậy, giáo viên toán học cũng có tuổi trẻ, lúc còn trẻ cũng là cô gái nhỏ xinh đẹp có rất nhiều bạn học nam ngưỡng mộ, cái gọi là tình cảm thiếu nữ lãng mạn như thơ, chuyện này cho dù ai đúng ai sai, có xảy ra hay là không xảy ra đều nên xử lý tốt, bằng không rất dễ hủy hoại những cô gái nhỏ xinh đẹp vốn có tương lai
rộng mở này.
“Ngồi xuống đi, chăm chú nghe bài đừng làm việc riêng nữa. Giáo viên toán học nói xong thuận tiện cầm lá thư
đó đi.
Bánh Trôi nhỏ và Đường Điềm Điềm đều thở phào nhẹ nhõm, sau đó hơn nửa tiết đều trải qua trong sự thấp thỏm bất an, quả nhiên sau tiết học giáo viên lại đi tới, gõ lên mặt bàn của Bánh Trôi nhỏ: “Buổi chiều gọi phụ huynh của em tới một chuyến”
Bánh Trôi nhỏ thở dài, quả nhiên vẫn không thể tránh được một kiếp, trở về chắc chắn phải nói với các anh,
ngược lại cô bé không sợ gặp phụ huynh, cha mẹ đều là người văn minh, chỉ cần nói rõ ràng với bọn họ rằng cô bé chỉ là muốn đọc thử thư tình mà thôi, bọn họ cũng sẽ không trách cô bé. Từ nhỏ đến lớn Bánh Trôi nhỏ có chuyện gì chưa bao giờ từng giấu người trong nhà, chỉ là cảm thấy các anh hỏi dài hỏi ngắn có hơi phiền phức. Khi Bánh Bao nhỏ tiến vào, bạn học phía sau bàn hỏi Bánh Trôi nhỏ: “Tinh Tinh, vừa rồi thứ mà giáo viên toán học lấy từ chỗ cậu là thư tình hả? Tớ nhìn thấy lớp trưởng lớp ba bên cạnh nhét vào đó.
Cô bé thường nhìn thấy có bạn học nam nhét đồ vào trong ngăn tủ của mình, đồ ăn và quà cô bé chưa bao giờ
từng lấy, đều là trực tiếp giao tới chỗ nhận lại vật đánh rơi, thư tình không tiện ném đi nên trực tiếp nhét vào
cặp sách.
Dần dà mọi người cũng không tặng đồ cho cô bé nữa mà chỉ tặng thư tình.
Sau khi Bánh Bao nhỏ nghe được cũng híp mắt, giật bím tóc của cô gái nhỏ: “Em lại nhận được thư tình? Còn bị
giáo viên phát hiện?”
Bánh Trôi nhỏ sống không còn gì đáng tiếc nhoài người lên bàn: “Đúng vậy, còn phải gặp phụ huynh nữa chứ, cha mẹ đi du lịch vẫn chưa về, chỉ có thể kêu anh hai qua một chuyến thôi”
Gần đây Hàn Thành nghỉ phép cùng Tô Tiếu Tiếu ném các con lại đi vào thế giới của hai người, bắt đầu từ lúc đôi
long phụng thai lên cấp hai năm nào hai người bọn họ cũng sẽ bớt ra vài ngày bỏ các con lại để đi du lịch, cho
nên khi nào xuất phát còn phải xem kỳ nghỉ trong năm của Hàn Thành rơi vào thời điểm nào, vài ngày này bọn họ vừa vặn không có ở nhà. Bánh Bao nhỏ lại hơi dùng sức túm đuôi tóc của cô bé: “Có phải em lén đọc thư tình không? Hả?”
Bánh Trôi nhỏ giành lại bím tóc của mình, trừng mắt nhìn anh tư: “Không có, không có mà, vẫn chưa kịp xem
đầu”
1008 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận