Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 394: Mồi chài

Anh ta khó lắm mới tìm được một đồng chí nữ có chung chủ đề với mình. Sau này mới biết hóa ra cô ta là học sinh tốt nghiệp cấp ba, còn từng làm giáo viên một khoảng thời gian ở trường tiểu học, vì chồng mất thương tâm muốn chết cùng một vài nguyên nhân khác mới không tiếp tục làm giáo viên nữa, trước đây lại vẫn luôn thủ tiết thờ người chồng liệt sĩ đã mới mới không chọn người tái giá.
Cách đây không lâu có một lần không biết nói gì đột nhiên cô ta xấu hổ hỏi anh ta cảm thấy con người cô ta thế nào, cô ta cảm thấy con người anh ta rất tốt, rất thích hợp. Sau đó anh ta ngây người, trở về nghiền ngẫm rất lâu cũng không biết cô ta có ý gì, sau đó hỏi Đổng Minh Nguyệt mới biết hóa ra là có ý kết đối tượng với anh ta. Ý của Đổng Minh Nguyệt là tìm hiểu nhân phẩm trước đã rồi quyết định sau.
Sau đó Dương Lâm vẫn chưa có cơ hội gặp lại Lưu Thủy Tiên thì Hàn Thành đã tới, cho nên mới muốn nhờ Hàn Thành đi hỏi đội trưởng Tô về nhân phẩm của cô ta thế nào, nhưng lại không ngờ có được một đáp án như vậy.
Dương Lâm gật đầu với vẻ buồn bực: “Được, anh hiểu rồi”
Hàn Thành không ở lại thêm nữa mà trở về, lúc này đã hơn bảy giờ, mặt trời mọc ở đằng đông thật cao, trời đã
rất sáng rồi, khi về đến cửa nhà, Hàn Thành còn tưởng mình bước lầm cửa, mới sáng sớm mà đã ba tầng trong ba tầng ngoài chật kín người là có ý gì?
Hàn Thành liên tục xác nhận, khẳng định mình không đi sai nhà mới chỉ đành nói với người chặn ở ngoài cửa
nhà: “Làm phiền cho qua một chút.
Xã viên quay đầu nhìn thấy Hàn Thành lập tức hô lên: “Ôi, chủ nhiệm Hàn về rồi à? Mau mau mau, mau nhường
cho chủ nhiệm Hàn một chút, để người ta vào trong
Hàn Thành chẳng hiểu gì cả đi vào cửa nhà, người trong sân cũng không ít, Bánh Đậu nhỏ và Bánh Bao nhỏ
đang chơi với quả bóng mà không biết Lý Ngọc Phụng đã làm cho bọn trẻ lúc nào. Bánh Bao nhỏ nần nẫn thịt, đi đường thật sự không tính là vững, nhưng khó ngăn nổi mùa đông phải mặc thêm áo khoác bông, không chú
ý một cái quay đầu lại hoặc là tập trung đều sẽ chân trái móc chân phải mất thăng bằng ngay. Lúc này chạy tới giành bóng từ chỗ anh trai nhỏ ngã “bịch” một cái ngồi trên đất.
Khúc thịt nhỏ không khóc cũng không cần anh trai đỡ, mà dùng bàn tay thịt của mình chống lên mặt đất vụt một cái đứng dậy, đại khái cảm thấy mình vô cùng lợi hại còn híp mắt phủi bụi trên bàn tay thịt, rồi nên chạy thì
chạy, nên giành bóng thì giành bóng.
Không biết là Lý Ngọc Phụng hay là Trương Xuân Anh đan găng tay nhỏ cho cậu bé đã sớm bị cậu bé ném sang
một bên.
Bánh Trôi nhỏ đáng yêu xinh đẹp như búp bê sứ mái tóc mới dài một chút, nhưng Lý Ngọc Phụng tay nghề khéo léo đã bện hai bím tóc rất ngay ngắn cho cô bé, Bé Út cũng đã tỉnh. Cậu bé vừa mới bắt đầu học đi đường có thể tự mình đi mấy bước, nhưng vẫn chưa vững cho lắm, chỉ ngồi trên ghế trúc nhỏ nhìn các anh, cô bé nhỏ cong
đôi mắt hiện ra cái lúm đồng tiền chọc em trai chơi, Lý Ngọc Phụng ở một bên làm cặp sách gà con cho Bánh
Đậu nhỏ.
Bà ấy nghe được Tô Tiếu Tiếu nói Bánh Đậu nhỏ mua vải đã trực tiếp khen Bánh Đậu nhỏ thông minh, muốn làm ba cái cặp sách cho cậu bé làm phần thưởng khiến Bánh Đậu nhỏ rất vui vẻ.
Bánh Trôi nhỏ nhìn thấy cha về, mềm mại duỗi tay về phía cha, ngọt ngào gọi “cha” khiến trái tim của Hàn Thành
cũng sắp tan chảy mất, anh ôm con gái nhỏ cọ vào trán cô bé: “Mẹ đâu?”
Cô bé nhỏ chỉ vào phòng, giọng nói non nớt lại ngọt ngào: “Phòng… vào phòng…” Cô bé nhỏ phát âm vẫn chưa
tiêu chuẩn, ý muốn nói là ở trong phòng.
“Tiếu Tiếu đang đọc sách trong phòng” Lý Ngọc Phụng bảo.
Các xã viên vừa nhìn đôi long phụng thai vừa bàn luận.
“Ôi trời, đôi long phụng thai này khác nhau thật, tuy rằng lớn lên khác nhau nhưng đứa nào cũng đẹp hết.
“Còn không phải sao, các bà nhìn Bánh Bao nhỏ đầy đặn đi, giống y như đúc với đứa trẻ mặc yếm ôm cá chép trong tranh tết có đúng không?” “Bánh Trôi nhỏ đẹp quá, Tiếu Tiếu và chủ nhiệm Hàn lớn lên đều đẹp, sinh con ra cũng đẹp như thế, chưa từng thấy bé gái nào đẹp như thế, gương mặt nhỏ như trứng gà bóc, đôi mắt vừa to vừa tròn, sao lại biết đẻ thế chứ. “Bà không thấy cái lúm đồng tiền nhỏ trên mặt Bánh Trôi nhỏ sao, giống y như của Tiếu Tiếu.
1012 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận