Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 268: Quỷ hút máu 2

Tiểu Bảo lấy một viên kẹo nhét vào trong tay của Bánh Đậu nhỏ trước rồi mới giới thiệu với Đại Bảo: “Anh Đại Bảo, đứa nhỏ nhất này là Bánh Đậu nhỏ, đây là Cơm Nắm, còn đây là Trụ Tử, lần trước em đã nói với anh rồi đó, bọn họ đều học lớp một nhưng đều vô cùng lợi hại đấy nhé, viết chữ còn đẹp hơn em nhiều
Đại Bảo là đứa trẻ lớn nhất ở đây, cậu bé lớn hơn Tiểu Bảo một tuổi, đang học lớp hai và là anh cả. Mấy đứa trẻ Cơm Nắm nhỏ đều là lần đầu tiên ăn kẹo bí đao, kẹo ngậm trong miệng vừa mềm vừa ngọt thanh thanh khiến đứa trẻ tham ăn như Cơm Nắm vừa ăn đã thích mê rồi.
“Mẹ ơi kẹo bí đao này còn ngon hơn cả kẹo sữa thỏ trắng nữa, chúng ta có thể kêu cha xếp hàng mua một ít được không ạ?”
Tô Tiếu Tiếu đang tán gẫu với Lương Hồng Mai, nghe thấy Cơm Nắm nói như vậy cũng bóc một cái bỏ vào miệng, quả thật là ngọt thanh thanh, mới gật đầu: “Hôm nay không mua được, đợi khi nào về thuận tiện đi mua
một ít về nhà sau”
Lương Hồng Mai nói ngay: “Không cần mua, đơn vị bọn chị phát nhiều lắm, chị và Chấn Trung đều có, đến khi đó các em lấy một phần về ăn đi”
Thật ra Lương Hồng Mai là một người rất hào phóng, chỉ là bị anh em trai trong nhà không biết phấn đấu liên lụy, mỗi tháng không thể thiếu việc cầm ít tiền và phiếu đi trợ cấp cho nhà mẹ đẻ, điều kiện ở nhà mẹ chồng xem như không tồi, tuy rằng chồng và mẹ chồng không nói gì nhưng bản thân cô ta cũng cảm thấy có lỗi với nhà họ Tô. Cô út hào phóng, ngay cả áo khoác bông và hộp bút cũng nỡ mua cho Đại Bảo nên chút kẹo bí đao này có tính là gì đâu.
Tô Tiếu Tiếu đang định nói để lại nhà cho Đại Bảo và Tiểu Bảo ăn nhưng lời này còn chưa nói ra, ngoài cửa đã có một giọng nói chói tai vang lên: “Ái chà chà, kẹo bí đao ngon như vậy, Đại Ngưu và Đại Đản nhà tao cũng chưa được ăn một viên nào đâu, con đàn bà phá nhà như mày lại muốn cho người ngoài ăn à, Thiên Lôi không đánh chết đứa con gái bất hiếu như mày thì tao sẽ đánh chết mày trước!”
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt của Lương Hồng Mai thay đổi mà vẻ mặt của Tô Chấn Trung cũng không tốt
cho lắm.
Trong miệng đám trẻ ngậm kẹo bí đao, quai hàm của đứa trẻ nào cũng phồng lên như con chuột nhỏ, trừng to
mắt anh nhìn em em nhìn anh, rồi đều nhìn Đại Bảo và Tiểu Bảo, ý tứ rất rõ ràng: “Chuyển gì xảy ra đây?” Gương mặt vừa rồi còn rất hưng phấn của Đại Bảo lập tức suy sụp, bởi vì cảm thấy mất mặt nên mặt còn có hơi đỏ lên, cậu bé nhỏ giọng nói: “Là bà ngoại anh, lại tới dọn đồ của nhà anh đấy.
Khi mẹ của Hồng Mai vào cửa bất cẩn đẩy Tô Tiếu Tiếu một cái, dọa cho đám trẻ vội vàng bảo vệ ở phía sau mẹ. Cơm Nắm tức giận, chống nạnh trừng mắt nhìn mẹ của Hồng Mai: “Sao bà lão nhà bà lại đẩy mẹ tôi!”
Trụ Tử và Bánh Đậu cũng nhìn bà ta với vẻ mặt tức tối.
Tiểu Bảo biết bà ngoại của Đại Bảo không phải người tốt, trực tiếp đi lên đẩy bà ta: “Trong bụng cô cháu đang có em gái, đẩy hỏng rồi bà đền được không?”
Lúc này Lương Hồng Mai mới nhớ ra chuyện Tô Tiếu Tiếu đang mang thai, vội vàng kéo cô tới nhìn trái nhìn phải: “Tiếu Tiếu, em không sao chứ?”
Đứa em gái được cả gia đình thương nhất này, nếu như xảy ra bất trắc gì thì cả nhà đều sẽ không tha cho cô ta
mất.
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Em không sao”
Mẹ Hồng Mai quan sát Tô Tiếu Tiếu: “Ô, hóa ra là cô út nhà thông gia đấy à? Ngại quá, tôi thấy cô xinh đẹp gọn gàng như vậy, sẽ không tham lam đến mức đi giành kẹo bí đao với một bà lão như tôi đấy chứ?”
Lương Hồng Mai đỏ mặt: “Mẹ, mẹ nói linh tinh gì thế? Không phải hai ngày trước vừa mới mang qua rồi sao? Sao
lại tới nữa?”
Mẹ Hồng Mai trừng mắt nhìn đứa con gái không biết phấn đấu nhà mình: “Mày nói lời này là có ý gì? Nhà của con gái tao, tao còn không thể tới sao? Tao không tới thì làm sao biết mày còn giấu nhiều đồ tốt như vậy? Con của anh trai và em trai mày ngay cả cơm còn không thể ăn được một miếng, mày lén lút giấu nhiều đồ tốt như vậy còn có lương tâm hay không?”
Cùng là con gái duy nhất trong gia đình nhưng Tô Tiếu Tiếu được hưởng tình yêu thương vô vàn, người trong nhà đều thương cô, nhưng Lương Hồng Mai lại bị cả gia đình chèn ép, ai cũng cảm thấy cô ta gả cho con trai của đại đội trưởng, vợ chồng đều là công chức, điều kiện lại tốt, nên người nào cũng giống như quỷ hút máu lợi dụng cô ta, chỉ hận không thể ép khô cô.
Nhưng đó là mẹ ruột nhà mình, cô ta còn có cách nào được? Chỉ có thể nén giận mà nói: “Mẹ về trước đi, mùng hai con về sẽ mang một ít cho mẹ.
1036 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận