Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 563: Chuyện riêng

Trụ Tử tính ra mới tròn mười một tuổi, nhưng cậu bé điềm tĩnh và trưởng thành đến mức khiến Tiểu Ngũ nghe theo bất cứ lời gì cậu bé nói, gần như chưa từng nghi ngờ lời của cậu bé.
“Ông cụ từng nói cháu cảm thấy ổn là được, vậy chú liên lạc với bên xử lý thủ tục sang tên, về giá cả có lẽ còn có thể ép một chút” Tiểu Ngũ nói.
Trụ Tử lắc đầu đáp: “Không cần đâu ạ, đây đã là nhà rẻ hơn nhà Cơm Nắm rất nhiều rồi, chú ấy nói bao nhiêu thì trả bấy nhiêu đi ạ, không cần ép giá nữa. Dì Tô từng nói sau này nhà ở khu này có khả năng sẽ tăng giá lên gấp mười, một trăm lần, Trụ Tử cũng không muốn chiếm lời của người ta.
Nhà họ Trương hậu sinh khả úy có người kế tục rồi, Tiểu Ngũ vỗ lên vai cậu bé với vẻ khen ngợi, cũng không nói thêm gì nữa.
Trụ Tử đã quen việc gì cũng bàn bạc với đám người Cơm Nắm, hôm ấy cậu bé đã nói chuyện này với Cơm Nắm.
Cơm Nắm cũng chẳng hề nghĩ ngợi mà đáp: “Ác bá thuê nhà hả, vậy dễ xử thôi, kêu chú Trương dẫn một đội lính tới đuổi người đi, đồ thì ném ra đường, đập phá một trận, nếu vẫn không chịu đi thì ấn người lên đất đánh một trận, bọn họ có con không? Người lớn đánh người lớn, chúng ta đi đánh con trai ông ta, em không tin bọn họ không đi!”
Trụ Tử: “…” Cơm Nắm theo khuôn phép cũ quá lâu, bây giờ đến thời kỳ phản nghịch rồi sao? Sao lời nói ra không có câu nào là chuyện người làm vậy?
“Đây là chuyện riêng, làm dụng quyền lực không tốt.
Cơm Nắm: “Em cũng chỉ nói mà thôi, thật ra cha em và chú Trương mặc một bộ quân trang đi qua cũng đủ dọa người rồi.
Ngay cả Bánh Đậu nhỏ cũng khinh thường anh hai: “Anh hai, anh muốn bị cha mẹ đánh một thể phải không?” Bánh Bao nhỏ thì lại khác, nghe được có thể đánh người lại vô cùng hưng phấn, siết nắm tay nhỏ đầy thịt của mình: “Anh Trụ Tử muốn đánh ai, Bánh Bao nhỏ tới giúp anh.
Tô Tiếu Tiếu vào cửa đã nghe được câu này của Bánh Bao nhỏ: “Bánh Bao nhỏ, con muốn đánh ai?” Bánh Bao nhỏ “ứ” một tiếng ở cuống họng, chạy tới ôm chân mẹ: “Mẹ ơi, có người bắt nạt anh Trụ Tử, bọn con
phải đi giúp.
“Hả?” Tô Tiếu Tiếu nhìn về phía Trụ Tử: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Trụ Tử lại nói lại nguyên văn câu chuyện với vẻ bất đắc dĩ.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ ngợi một chút rồi đáp: “Căn nhà phía sau không tệ, nếu như cháu không mua thì dì cũng mua thôi, ác bá thuê nhà cũng rất dễ đối phó, đợi làm xong thủ tục cầm được khế ước mua bán nhà thì nhà đã là của cháu, cháu muốn làm gì trong căn nhà cũng được, thật ra báo công an cũng được, chủ nhà trước phỏng chừng không muốn kinh động tới công an, dù sao bản thân không tính ở đó mà chỉ muốn sang tay cho nên mới lười nghĩ cách, không vội, đợi làm xong thủ tục rồi lại nói sau đi.
Trụ Tử cũng nghĩ như vậy, cầm được khế ước mua bán nhà chính là nhà của bọn họ, làm gì ở nhà mình cũng đều hợp pháp hết, sẽ luôn có cách đuổi người đi.
Cơm Nắm xắn tay áo lên: “Mẹ ơi, cái chiêng mà trước đây cha làm cho Bánh Đậu nhỏ đâu rồi ạ?”
Tô Tiếu Tiếu: “Ở nhà kho”
Trụ Tử và Cơm Nắm tâm linh tương thông, không hổ là anh em tốt nhiều năm: “Lễ trước binh sau, nếu bọn họ không chịu chuyển đi vậy chúng ta mang nồi niêu xoong chảo trong nhà đi. Đến khi đó một ngày ba bữa gõ
trống khua chiêng, thuận tiện phá tường xây mới, cháu xem ông ta có thể chịu được bao lâu?
Cơm Nắm đấm cậu bé một quyền: “Không sai, chúng ta đông người như vậy ngày nào cũng đi gõ không tin bọn họ không phiền chết.
Bánh Bao nhỏ vô cùng tiếc nuối: “Vậy không đánh nhau nữa hả anh?”
Tô Tiếu Tiếu gõ đầu cậu bé một cái: “Sao cả ngày con chỉ nghĩ tới đánh nhau thôi vậy?”
Bánh Bao nhỏ vô cùng buồn bực: “Để chứng minh con lợi hại đó, trong trường học cũng không có người nào đánh nhau với con, mọi người đều sợ con, con vung nắm tay còn chưa đánh bọn họ đã bắt đầu khóc rồi.
Bánh Trôi nhỏ đáp: “Anh tư, anh hung dữ như thế đương nhiên người khác sẽ sợ khóc rồi.
Bánh Bao nhỏ chống gò má nần nẫn thịt của mình: “Ai kêu bọn họ nhìn chằm chằm vào kẹo của em và Điềm Điềm, ai dám bắt nạt bọn em anh đánh luôn!”
Tô Tiếu Tiếu xoa mi tâm, là gần đây cô sao nhãng con trai út sao? Sao đang yên đang lành lại muốn động tay
động chân?
Hai tay Cơm Nắm nắn mặt em trai, bóp miệng cậu bé thành miệng gà con: “Bình thường cha mẹ dạy em thế nào? Phải dùng lý thuyết phục người, không thể tùy tiện động tay đánh người, biết chưa hả?”
Cơm Nắm bự có khả năng đã quên mất khi cậu bé vẫn còn là Cơm Nắm nhỏ còn dữ hơn cả Bánh Bao nhỏ, cũng hở tí là siết nắm tay đánh người, nhưng vài năm này cậu bé thật sự chưa từng đánh nhau. Đương nhiên, ở thị trấn Thanh Phong cũng không có người nào không có mắt dám chọc vào bọn họ.
1066 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận