Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 1021: Anh Phải Tĩnh Dưỡng Cho Tốt 3

Nhìn dáng vẻ nổi giận của anh, Cố Di Gia bị dọa sợ, nhanh chóng nói: "Hôm nay chúng ta còn phải về khu tập thể thăm cha mẹ nữa, anh đừng kích động quá mà!"

Anh lạnh lùng nói: "Không sao, tối về cũng được, chúng ta có cả buổi sáng để làm mà!"

Cố Di Gia bị dọa sợ,"Không được đâu, cha bảo anh nghỉ ngơi cho tốt, anh không được buông..."

Lời khiến cho người ta tức giận còn chưa nói xong, đã bị anh ngăn lại.

Buổi trưa, đoàn trưởng Phong làm xong cơm trưa, vớt người nằm như xác chết trên giường dậy.

"Em mệt quá đi." Cô bĩu môi, yếu ớt dựa vào anh.

Phong Lẫm dụ dỗ nói: "Ăn cơm xong lại ngủ."

Cố Di Gia quá mức mệt mỏi, không có hứng ăn cơm, cả người uể oải.

Sau khi được anh xoa bóp khoảng một tiếng, cơ thể Cố Di Gia cũng đỡ hơn một chút, ôm chăn ngồi dậy, tò mò đánh giá anh,"Anh Lẫm, lần này trở về anh được ở bao lâu?"

"Thật!" Anh gật đầu thật mạnh.

Cô cũng không có nhiều sức lực để anh chứng minh như vậy.

Hai mắt Cố Di Gia trừng lớn, vẻ mặt không dám tin nhìn anh,"Thật?"

Nghe cô lo lắng nói anh phải giữ gìn cơ thể, tay của anh nguy hiểm đặt lên eo cô nói: "Em nghi ngờ anh?"

"A!!!"

Sau khi cơm nước xong, cô một lần nữa nằm ở trên giường, để anh giúp cô xoa bóp cơ thể đau xót, lo lắng nói: "Anh kiềm chế chút, chăm sóc cơ thể cho tốt, đừng buông thả như vậy, nhỡ đâu..."

Cô hét lên, vui sướng nhào về phía anh, vừa nhảy vừa nhún nói: "Tốt quá đi!"

Cố Di Gia quyết đoán ngậm miệng, không muốn anh chứng minh bản thân nữa.

"Không có nhỡ đâu!" Đoàn trưởng Phong cắt ngang lời của cô, đàn ông không thể nào chịu được người khác nghi ngờ, càng đừng nói người nghi ngờ còn là vợ mình.

"Một tháng."

Phong Lẫm mỉm cười vịn cô để cô không bị ngã, mặc cho cô ôm hôn, không hề phản kháng.

Coi như là đang điều dưỡng cơ thể, đoàn trưởng Phong cũng dùng thực lực chứng minh cho cô biết anh vẫn rất được .

Một lúc lâu sau, cuối cùng cô cũng thể hiện hết sự kích động của bản thân, nhưng trong lòng vẫn vô cùng hưng phấn, chỉ cảm thấy cả thế giới đều trở nên vô cùng tươi đẹp.

Phong Lẫm mỉm cười ôm cô, nhìn cô vui đến mức khuôn mặt đỏ bừng, có thể thấy trong lòng cô rất kích động. Cúi đầu cọ cọ mặt cô nói: "Còn nữa, lần anh anh được chuyển công tác về đây, tạm thời ở thủ đô..."

Cô thật sự là quá kích động, cả người giống như gấu koala vậy cả tay lẫn chân đều ôm lấy anh, nâng mặt anh lên giống như cún con hôn khắp mặt anh.

Phong Lẫm ừ một tiếng,"Trước mắt là như vậy."

Phong Lẫm đi vào, thấy cô nhìn gương cười ngây ngô, không khỏi bật cười, hỏi: "Gia Gia, chuẩn bị xong chưa? Chúng ta đến chỗ cha mẹ."

Trong lòng Phong Lẫm tự nhủ, thật ra bọn họ đã biết rồi.

Cố Di Gia rửa mặt sau đó lại không nhịn được cười hì hì.

"Biết ngay hai đứa hôm nay về mà." Quản Tễ cười nói: "Chị Điền làm món mà hai đứa thích ăn rồi đấy."

"Hì hì!"

Cố Di Gia đành phải ngồi trên ghế salon tiêu thực, nói chuyện với Quản Tễ, Phong Bắc Thần.

Cơm tối đúng ra rất phong phú, tâm trạng Cố Di Gia rất vui, lại có thêm đoàn trưởng Phong gắp thức ăn cho, vậy nên bất giác ăn nhiều hơn, cảm thấy rất chướng bụng.

Tư lệnh Phong nhìn chằm chằm con trai một lúc lâu, vỗ vỗ bả vai anh nói: "Về là tốt rồi."

Lúc chải tóc, cô nhìn vào gương tiếp tục nhoẻn miệng cười.

Nhưng cũng không muốn làm cô mất hứng, chỉnh lại cổ áo bị mở ra của cô rồi hai người cùng nhau ra ngoài.

Vẫn là đồng chí Thạch đến đón hai người, đưa hai người đến khu tập thể.

Bởi vì quá lề mề, chờ hai người về đến khu tập thể, tư lệnh Phong và Quản Tễ đều đã tan làm về nhà, Phong Bắc Thần cũng ở nhà.

Cố Di Gia cười gật đầu, giống như con bướm bay về phía anh, xoay quanh anh: "Anh Lẫm anh Lẫm, thật sự chuyển công tác về à?"

"Không cần." Cố Di Gia cực kỳ vui nói: "Chúng ta về thăm cha mẹ, tối lại về. Cha mẹ biết chuyện anh chuyển công tác, chắc chắn là sẽ rất vui."

Phong Lẫm thấy cô thực sự kích động, nói: "Nếu không ngày mai chúng ta về?"

Cố Di Gia vẫn rất vui, niềm vui khôn xiết để cô quyết định giải phóng bản thân, bật chế độ vừa hôn vừa ôm vừa sờ, cuối cùng hai người kém chút lại không ra khỏi nhà được.

Phong Lẫm thì cùng tư lệnh Phong đi đến phòng sách.

Chờ hai cha con đi từ phòng sách ra, mọi người lại ngồi cùng nhau nói chuyện, Phong Lẫm đưa Cố Di Gia trở về.

Hai vợ chồng trẻ khó khăn lắm mới gặp mặt, muốn trải qua thế giới hai người, mọi người cũng rất là thông cảm, cũng không để hai người ở trong nhà.

Trở về Nhà tứ hợp viện, Phong Lẫm đi đun nước tắm cho cô.

Cố Di Gia giống như kẻ chuyên bám đuôi vậy, bước từng bước theo đằng sau anh, thậm chí còn trèo lên lưng anh nói: "Anh Lẫm, ngày mai chúng ta đi leo núi dạo phố đi, hai năm nay thủ đô càng ngày càng náo nhiệt, cuối tuần có nhiều người lắm đấy."

Phong Lẫm ừ một tiếng rồi hỏi: "Em còn sức không?"

Cố Di Gia xấu hổ tức giận đập anh một cái nói: "Ai bảo em không được? Em mà không được thì còn có anh mà, anh có thể cõng em!" Sau đó còn nói lần trước đi leo núi với Phong Bắc Thần, Tần Mộng Kiều lúc xuống núi cô không còn sức, là do Phong Bắc Thần cõng cô xuống núi.

Phong Lẫm: "... Thần Thần cõng em?"

Từ lời nói ngập ngừng mang đầy nghi ngờ của anh, Cố Di Gia cười lại đập anh một cái,"Anh nghĩ cái gì vậy? Thần Thần là con gái, còn là cháu của anh, em và nó thì có thể có gì chứ?"

Đoàn trưởng Phong vẻ mặt nghiêm túc, mím môi không nói lời nào.

Đúng là không có gì, nhưng vợ anh đúng là rất hấp dẫn người khác, người thích cô cũng không ít, không chia nam nữ già trẻ, nhìn thấy cô là muốn sờ, ôm cái này không liên quan gì đến nam nữ cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận