Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 79: Gặp Lại 3

Ngụy Bảo Châu ngồi ở một bên, cô bé vẫn nhìn chằm chằm Cố Di Gia, mỗi khi Cố Di Gia ngẩng đầu cười với cô bé, khuôn mặt cô bé đỏ bừng và ngượng ngùng.

Cô út đẹp quá, nếu cô cười với mình hoài như thế thì cô bé cảm thấy choáng váng không biết làm gì cả.

Khi Ngụy Bảo Châu nhìn thấy anh trai, người anh thường kiêu ngạo và hiếu chiến trong khu tập thể cũng tỏ vẻ ngượng ngùng, cô bé lập tức mỉm cười và làm mặt xấu với anh trai.

Tay Ngụy Bảo Hoa ngứa ngáy, muốn đánh em gái mình một cái.

Mới ba ngày không đánh thôi mà em gái đã chọc ghẹo cậu bé.

Bảo Hoa tò mò nhìn Ngụy Bảo Châu, bông hoa trên tóc chị gái này đẹp quá.

Ngụy Bảo Châu thấy cô bé đáng yêu, bèn đưa cho cô bé một chiếc kẹo Thỏ Trắng, cười nói: "Em tên là Bảo Hoa sao? Tên em rất giống tên của tụi chị."

Bảo Hoa không sợ người lạ, giọng nói nhí nhảnh giòn tan vang lên: "Bảo Hoa là tên mụ của em, em và anh trai còn có tên khác ạ."

Cố Minh Thành và cục trưởng Ngụy là đồng đội, vì quen biết đã lâu nên không cần tỏ ra khách sáo như thế.

Triệu Mạn Lệ càng nhìn càng cảm thấy cô gái này rất xinh đẹp, đáng tiếc sức khỏe của cô không được tốt, nếu không mọi người sẽ muốn mai mối với cô.

"Phiền cái gì mà phiền chứ, đúng lúc hôm nay nhà chị có khách đến nên chị cũng mua nhiều đồ ăn, mọi người đến đây ăn thì chỉ thêm mấy bộ chén đũa thôi mà." Triệu Mạn Lệ cũng là một người thẳng thắn, chị ấy cực kỳ thích thái độ của Trần Ngải Phương.

Khi còn bé, cô trông giống như một nàng tiên nhỏ, bây giờ lớn lên, cô xinh đẹp đến mức ngay cả phụ nữ cũng không thể rời mắt.

"Sáng nay lão Ngụy bị gọi ra ngoài, nghe nói ở cục công an có chuyện, trưa sẽ về nhà." Chị ấy nhiệt tình nói: "Hiếm khi mấy đứa mới đến đây, ở lại ăn cơm cùng gia đình chị nhé."

Những lời này không chỉ khen ngợi chị dâu mà còn khen ngợi hai mẹ con Triệu Mạn Lệ.

Hai cô nhóc một lớn một nhỏ nhanh chóng bắt chuyện với nhau.

Nếu một cô gái xinh đẹp như thế muốn hẹn hò thì không biết có bao nhiêu đàn ông đổ xô đến cướp chậu đây!

Trần Ngải Phương không từ chối và sảng khoái đáp: "Vậy làm phiền chị dâu rồi ạ."

Triệu Mạn Lệ đang nói chuyện với Trần Ngải Phương và Cố Di Gia.

Triệu Mạn Lệ nhìn Cố Di Gia, chị ấy cảm thán: "Hai năm không gặp, không ngờ Gia Gia đã lớn như thế rồi, đúng là càng ngày càng xinh đẹp."

Triệu Mạn Lệ cười nhưng trong lòng chị ấy cảm thấy ngạc nhiên, chị ấy phát hiện dường như em gái của Cố Minh Thành đã trở nên có sức sống hơn rất nhiều. Hai năm trước, khi chị ấy nhìn cô thì cảm thấy vừa mềm mỏng và yếu ớt, cô chỉ lẳng lặng ngồi cạnh anh trai và chị dâu, cũng không nói nhiều như bây giờ.

Chị ấy không thích kiểu người có thái độ khách sáo giả dối, bởi vì địa vị của chị ấy nên việc ứng phó những mối quan hệ với người ngoài đã rất phiền phức, chị ấy cũng không muốn khách sáo như thế khi đối mặt với người nhà.

Con người trở nên hoạt bát hơn, trông tràn đầy sức sống hơn và bệnh tình cũng không cảm thấy nghiêm trọng.

Cố Di Gia ngượng ngùng cười nói: "Chị dâu, chị đừng khen em nữa. Sao em có thể so với hai chị và Bảo Châu vừa xinh đẹp vừa khỏe mạnh cơ chứ, vừa gặp đã cảm thấy hoạt bát rồi, những người như chị mới tốt ấy chứ."

Cô nói đúng, phụ nữ thời đại này ai cũng tràn đầy sức sống và xinh đẹp, cô có sức hút nhưng lại quá gầy yếu.

Triệu Mạn Lệ nghe vậy, sao chị ấy có thể không biết con trai mình đang có ý đồ gì, bình thường chị ấy không cho con ăn kem vì sợ chúng bị tiêu chảy, hôm nay có khách đến nhà nên tranh thủ ăn một cây kem đây mà.

Triệu Mạn Lệ phát hiện nước tương ở nhà đã hết nên nhờ con trai đi mua.

Ngụy Bảo Hoa cũng không sợ mẹ, cậu bé vừa cười vừa cầm tiền đưa Bảo Sơn đi ra ngoài.

Ngồi nói chuyện một lúc cũng gần đến giờ cơm, Triệu Mạn Lệ đi vào bếp chuẩn bị bữa trưa.

Ngụy Bảo Hoa nói: "Dạ, để con và Bảo Sơn cùng đi, con muốn mua kem cho Bảo Sơn ăn."

Triệu Mạn Lệ không khỏi nhìn cô thêm một lần nữa, thầm nghĩ nếu sức khỏe của cô có thể khá hơn thì những người đàn ông muốn cưới cô không biết phải xếp hàng đến tận đâu.

"Anh ơi, Bảo Hoa và em cũng muốn ăn kem!" Ngụy Bảo Châu vội vàng hét lên: "Thời tiết hôm nay nóng quá, chúng em muốn ăn kem!"

Ngụy Bảo Hoa nói: "Bảo Hoa thì có thể ăn nhưng em thì đừng có đòi, em không phải là khách."

Ngụy Bảo Châu tức giận muốn đánh cậu bé nhưng Triệu Mạn Lệ lại bất đắc dĩ kéo hai anh em ra, vỗ nhẹ đầu từng đứa: "Được rồi, đi đi, đừng dẫn Bảo Sơn đi lung tung nhé, cẩn thận đừng để cha đánh con đấy."

Đương nhiên, Trần Ngải Phương sẽ không thực sự coi mình như một vị khách mà ngồi đây đợi đồ ăn trong khi chủ nhà đang bận rộn trong bếp, vì thế cô ấy cũng xắn tay áo lên giúp đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận