Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 788: Sợ Hãi Cảm Giác Sinh Con 5

Phó đoàn trưởng Hà nói với mấy đứa nhỏ: "Thôi, đứng lên ăn cơm đi! Chuyện mà mẹ của tụi con nói thì không cần nghe theo đâu."

Mấy đứa nhỏ nghe được câu nói chắc nịch kia thì cũng nhanh chóng đứng dậy tiếp tục ăn cơm.

Chị dâu Ngô thấy thế thì cảm thấy uất ức, bụm mặt khóc la: "Tao làm vậy là vì ai chứ! Còn không phải vì mấy đứa khiến người ta lo như tụi mày?! Vậy mà cả đám không biết cảm ơn, tao còn tưởng tao đang ép chúng mày tìm cái chết đó, sao số của tao lại khổ như vậy, gặp phải những đứa con không thể yên tâm như chúng mày..."

Tiếng kêu khóc của chị ta bay vào tai của hàng xóm hai bên, bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng bọn họ đã thành thói quen.

Nhà chị dâu Ngô nhiều con nên cũng có nhiều chuyện cãi nhau ầm ĩ, trước giờ đều rất ồn ào. Cứ hai ba ngày lại có chuyện, chị dâu Ngô cũng cứ vài ngày lại bị chọc tức đến khóc la, với lại còn gào to dõng dạc như thế chắc chắn không có chuyện gì.

Không chỉ hàng xóm thấy quen mà phó đoàn trưởng Hà và mấy đứa nhỏ cũng quen.

Bọn họ vẫn bình tĩnh ăn cơm, nhét bánh bột ngô vào trong miệng, nếu không ăn nhanh thì đợi lát nữa sẽ bị đói.

Một đám đều là đứa nhỏ choai choai đang tuổi ăn tuổi lớn, tốn rất nhiều lương thực, dù ăn bao nhiêu cũng sẽ tiêu hết và vẫn cảm thấy đói. So với việc quan tâm đến mẹ của bọn họ đang khóc la thì chuyện nhanh chóng lấp đầy bụng vẫn quan trọng hơn.

Nói đến đây, cô bé vội che miệng lại liếc vào trong phòng rồi nhỏ giọng thì thầm với cha: "Chị Bảo Hoa nói con không được kể cho mẹ nghe, nếu không mẹ sẽ bắt con cầm trà sữa về nhà, mọi người cũng không có đủ uống đâu."

Tiểu Hà cũng diễn tả một chút, một đám con trai vừa nghe vừa âm thầm nuốt nước miếng.

Phó đoàn trưởng Hà nhìn con gái út nói: "Được chứ, nhưng không làm phiền dì làm việc được không?"

Mấy đứa con trai nghe được "trà sữa" thì sáng mắt, gọi em gái ra hỏi trà sữa như thế nào.

Mấy đứa con trai đều gật đầu.

"Anh cả, em cũng muốn ăn..."

Cuối cùng, chị dâu Ngô hùng hổ đứng dậy, tức giận đến mức chén bát cũng không thèm dọn dẹp mà vào phòng nằm.

"Trong nhà dì Gia Gia nhiều đồ ăn ngon ghê!"

Chỉ có Tiểu Hà rụt rè nói: "Cha, con cũng không thể tới nhà dì Gia Gia chơi à?"

Phó đoàn trưởng Hà đành phải chỉ bọn nhỏ dọn dẹp cùng nhau, anh ấy nói với bọn chúng: "Đừng nghe mẹ của tụi con, cũng đừng tới nhà đoàn trưởng Phong làm phiền người ta, biết chưa?"

Phó đoàn trưởng Hà không biết trà sữa là cái gì nhưng thấy con gái không bị vợ mình ảnh hưởng, co thể chơi chung thoải mái với những đứa bé khác trong khu tập thể thì anh ấy vẫn cảm thấy rất vui nên sờ sờ đầu của cô bé.

Đại Ngưu nghĩ thầm cậu cũng muốn ăn, nhưng sao chúng có thể không biết xấu hổ mà tới cửa được chứ?

"Con biết rồi ạ!" Tiểu Hà vui vẻ lên: "Con chỉ chơi cùng chị Bảo Hoa và bạn bè thôi ạ, lần trước con đi đến nhà dì Gia Gia với chị Bảo Hoa còn được uống trà sữa rất ngon..."

Mỗi lần đến nhà đoàn trưởng phong, dì Gia Gia đều cho bọn họ rất nhiều kẹo và đồ ăn vặt, Đại Ngưu đúng là đang trong độ tuổi nổi loạn nên rất nhạy cảm. Cậu rất hay để ý đến tình nghĩa, đã ăn đồ của nhà người ta cũng chỉ có thể chủ động quản giáo mấy đứa em trai trong nhà để không cho bọn chúng gây ra chuyện gì, ví dụ như chạy tới nhà người khác ăn chực.

"Đúng vậy, dì Gia Gia biết nhiều cách làm."

"..."

Doanh trưởng Tiền nói: "Chuyện này có gì đâu? Em biết rõ vợ của đoàn trưởng Phong được những đứa nhỏ trong khu tập thể yêu quý đến cỡ nào mà! Mặc dù Đại Ngưu nhà phó đoàn trưởng Hà thích gây sự nhưng nó cũng có tình có nghĩa, chắc chắn nó sẽ không làm ra chuyện đến nhà người khác làm phiền."

Cô ấy đợi đến khi sắc trời đã tối xuống cũng không thấy mấy đứa nhỏ nhà chị dâu Ngô tới tìm Cố Di Gia.

Cho nên hôm nay sau khi tan tầm, cô ấy cứ nhìn chằm chằm vào nhà bên cạnh, xem chị dâu Ngô có thể bắt mấy đứa nhỏ nhà chị ta tới đây hay không.

Mạnh Xuân Yến vẫn luôn suy nghĩ đến lời nói của chị dâu Ngô ngày hôm qua, sợ Cố Di Gia xấu hổ không dám từ chối.

Cô ấy hơi phiền muộn, lúc ăn cơm cô ấy còn nhắc tới chuyện này với doanh trưởng Tiền.

Nếu có ai nói xấu về Cố Di Gia, cậu cũng sẽ giúp cô giữ thanh danh, chửi lại mấy người đó.

Anh ta biết rõ như vậy vì đã tiếp xúc với Đại Ngưu được vài lần. Thằng nhóc này luôn luôn muốn trở thành một người lính, người cũng trọng nghĩa khí, thân thể cũng khỏe mạnh, đúng là một hạt giống tốt để làm lính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận