Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 459: Bồi Bổ Cơ Thể 1

Khi tiếng kèn vang lên, Phong Lẫm đã tỉnh dậy rồi.

Trong phòng vẫn tối đen như mực, căn phòng yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ, âm thanh đó ở ngay trên hõm vai anh, mềm mại mà nhẹ nhàng, hơi thở ấm áp lướt qua bả vai của anh.

Lần đầu tiên trong đời, Phong Lẫm không thức dậy đúng giờ khi tiếng kèn vang lên mà tiếp tục nằm xuống.

Cô gái trong ngực đang cuộn tròn cả người trong ngực anh, lặng yên ngủ một cách ngoan ngoãn, vừa dễ thương lại đáng yêu.

Khác với tính cách thích ồn ào vào ban ngày thì khi ngủ cô lại ngoan ngoãn đến lạ thường, cả ban đêm gần như không xoay người, trước khi ngủ anh ôm cô như nào thì sau khi tỉnh ngủ vẫn là cái tư thế đó mà không ngọ nguậy một chút nào.

Nằm thêm được khoảng nửa giờ, Phong Lẫm cuối cùng cũng rón rén rời giường.

Anh vén chăn xuống giường, sau đó nhanh chóng giém kỹ chăn để ngăn hơi lạnh sáng sớm chui vào trong chăn.

Ánh sáng yếu ớt từ khe cửa sổ chiếu vào, anh nhìn cô gái ngủ yên ngoan ngoãn trên giường một lát, đưa tay sờ lên trán của cô, mặc dù nhiệt độ hơi lạnh, nhưng rốt cuộc cũng không phát sốt nên trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Phong Lẫm ôm ôn hương nhuyễn ngọc* tự dâng tới cửa, cẩn thận điều chỉnh tư thế của cô để cô có thể ngủ thoải mái hơn một chút.

Mãi đến khi sắc trời sáng hẳn, Cố Di Gia cuối cùng cũng tỉnh lại.

Phong Lẫm đành phải quay lại giường một lần nữa.

Đợi mặt cô thả lỏng và tiếp tục ngủ say, anh không nhịn được cúi đầu, vùi mặt vào trong tóc cô, ngửi mùi thơm trên đó, có một mùi hương hoa thoang thoảng, tươi mát rất dễ ngửi, nó giống như hương thơm của một số loài hoa mà cô thường sưu tầm.

Phong Lẫm lại chỉnh chăn cho cô rồi mới đi ra ngoài.

Sau một lúc lâu, ý thức và giác quan của cô mới khôi phục lại, cảm giác được người đàn ông ôm cô trước khi ngủ còn đang ở đây nên tâm trạng trở nên tốt hơn.

Tối hôm qua hoạt động quá muộn nên anh có hơi lo lắng cơ thể cô chịu không nổi.

Khi mở mắt ra, cô vẫn hơi ngơ ngác.

Sau khi anh xong việc và trở về nhà thì phát hiện cô gái trên giường vẫn không thay đổi tư thế, vẫn đang ngủ ngon lành. Chỉ là khi anh đưa tay sờ sờ mới phát hiện do mình rời đi mà ổ chăn dần trở nên lạnh, dường như cô cảm giác được hơi lạnh nên cử động không thoải mái.

Cơ thể của cô không khỏe mạnh giống người bình thường, mặc dù anh đã cố gắng hết sức để kiềm chế và chăm sóc cô, nhưng... Tóm lại có đôi khi khó tránh khỏi sẽ mất khống chế.

(*) Ôn hương nhuyễn ngọc: miêu tả người con gái trẻ tuổi, thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân.

Khi cọ nhăn vạt áo, cũng cọ vào cơ ngực cứng rắn bên trong, xúc cảm rất tốt, tối hôm qua cô tự mình trải nghiệm qua nhiều lần.

Anh vừa nằm xuống, người nào đó cảm nhận được nguồn nhiệt thì ghé tới gần và rúc cả người vào trong ngực anh.

"Gia Gia, em đói bụng không?"

Cơ thể của cô rất mệt mỏi, giống như là vận động quá độ, toàn thân đều nặng nề khiến cô nhất thời chưa kịp nhận ra mình đang ở đâu.

Cô không vội vã rời giường mà vùi mặt vào lồng ngực ấm áp và cọ cọ.

Cố Di Gia ngồi trong vòng tay anh, nhìn anh cầm một chiếc áo khoác mỏng khoác thêm cho cô, sau đó cứ như vậy mà ôm cô ra khỏi phòng.

Cố Di Gia không chịu mà tiếp tục cọ lên ngực anh.

Cố Di Gia được anh bế ra cửa, ánh bình minh chói chang chiếu lên mặt và chiếu vào mắt khiến cô khó chịu rồi lại vùi mặt vào trong ngực anh.

Cơ thể của cô mỏi quá đến mức uể oải hết cả người, tuy đã tỉnh lại nhưng cô thật sự vẫn không muốn động đậy.

Đang ở độ tuổi tràn đầy tinh lực, anh nào chịu được việc cô cọ như thế, sợ nếu tiếp tục cọ nữa thì anh lại không kiềm chế được, đoàn trưởng Phong dứt khoát ôm cô rời giường.

Giọng nói khàn khàn vang lên trên đỉnh đầu, Cố Di Gia mơ hồ nói một câu không đói bụng cũng không muốn rời giường mà chỉ muốn tiếp tục nằm.

Vậy là thậm chí cô còn không cần tự đi?

Vừa ra khỏi cửa đã có một cơn gió thổi tới.

Sau tết trung thu, thời tiết sẽ ngày càng lạnh hơn, nhiệt độ sáng sớm cũng tương đối thấp.

Phong Lẫm nhìn thời gian, sợ cô đói bụng nên nói: "Dậy ăn chút gì trước đã, ăn xong rồi ngủ tiếp, được không?"

Lo lắng gió lạnh sẽ thổi vào cô, Phong Lẫm bước nhanh và bế cô vào phòng khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận