Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 141: Cô Đồng Ý Thì Kết Hôn 2

Tuy nhiên, sức khỏe của em chồng quả thực có vấn đề, cô ấy thực sự lo lắng, lo phía nhà trai sẽ không hài lòng với tình trạng sức khỏe kém của Gia Gia. Cô ấy cũng lo sau khi lấy chồng, Gia Gia sẽ bị người nhà bên đó đối xử tệ bạc, sợ cô sẽ không chịu nổi với cơ thể của mình...

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cô ấy cũng thấy điều tốt nhất đối với Cố Di Gia là không nên lấy chồng, để họ chăm sóc cho cô. Dù phải kết hôn nhưng cũng phải đợi đến khi sức khỏe cô tốt hơn, có thể xử lý những tình huống của mình đã.

Triệu Mạn Lệ bày tỏ đã hiểu rõ, thăm dò hỏi: "Nếu ai đó không ngại đến sức khỏe của Gia Gia, muốn cưới Gia Gia thì em sẽ đồng ý chứ?"

"Không đâu." Trần Ngải Phương lắc đầu: "Cho dù người đàn ông đó không bận tâm thì còn gia đình, bạn bè của cậu ấy thì sao?"

Hôn nhân không phải là chuyện của hai người mà là của hai gia đình.

Trừ khi em chồng lấy một một người mồ côi, nhưng nếu đối phương không có người thân thì vẫn phải có bạn bè chứ? Thỉnh thoảng chỉ cần bạn bè thấy sức khỏe em chồng không tốt mà nói vài câu, như vậy sẽ ảnh hưởng đến quan hệ vợ chồng họ.

Chẳng lẽ lại gả em chồng cho một người hoàn toàn cô độc, một thân một mình sao? Những người không có vướng bận gì như vậy thì bọn họ mới phải lo lắng đó.

Vì vậy, dù cô ấy có muốn gả em chồng cho ai thì vào lúc này cũng không phù hợp.

Cô ấy hơi nghi ngờ hỏi: "Chị dâu, chị hỏi chuyện này là có cậu đồng chí nào để ý Gia Gia muốn nhờ chị mai mối sao?"

Triệu Mạn Lệ suy nghĩ một lúc rồi nói: "Được rồi, chị cũng không giấu em nữa. Thật sự là không có cậu đồng chí nào nhờ chị giúp mai mối, nhưng chị thấy dường như đoàn trưởng Phong có để ý Gia Gia đấy."

Nếu Phong Lẫm thực sự thích Cố Di Gia, chắc chắn anh sẽ có thành ý, nếu anh biết hoàn cảnh của Cố Di Gia mà vẫn muốn cưới cô, chắc chắn anh sẽ yêu thương bảo vệ cô đến hết cuộc đời. Chị ấy rất có niềm tin vào Phong Lẫm, một khi những người quân nhân đã hứa thì họ sẽ giữ lời hứa đó đến hết cuộc đời.

"Vậy..."

Trần Ngải Phương suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu đối phương thực sự chân thành và sẽ yêu thương Gia Gia đến hết cuộc đời, Gia Gia cũng thích người đó, chúng em sẽ không phản đối. Điều kiện đầu tiên cho những điều này là Gia Gia nguyện ý, gia đình nhà trai yêu quý tôn trọng em ấy, người đó có ý chí kiên định, sẽ không bị lay chuyển bởi một số yếu tố bên ngoài."

Sao lại nói đến đoàn trưởng Phong rồi?

Trên đời này, ngoại trừ người thân, không ai có thể bao dung vô điều kiện cho những điều tốt điều xấu của một người. Thậm chí vài người thân cũng không thể làm được điều này. Họ có lý do gì để người khác bao dung em chồng mình vô điều kiện chứ?

"Cái gì ạ?"

Khi Triệu Mạn Lệ nghe thấy điều này, chị ấy thấy thật thú vị.

Triệu Mạn Lệ không ngờ cô ấy lại từ chối dứt khoát như vậy, chị ấy lại nói: "Nếu đối phương thật sự là một người tốt thì sao? Cậu ấy cũng có thể thuyết phục gia đình mình không để ý đến sức khỏe của Gia Gia thì sao?" Chị ấy không biết người nhà Phong Lẫm có những ai, chị ấy chỉ thấy Phong Lẫm là người rất kiên quyết, chỉ cần là việc anh đã quyết thì ngay cả người nhà anh cũng không thể ảnh hưởng được phải không?

Triệu Mạn Lệ: "Không, không có."

Một lúc lâu sau, cuối cùng Trần Ngải Phương cũng tỉnh táo lại, nói một cách không chắc chắn: "Chị dâu, chắc có thể chị đã nhầm rồi..." Cô ấy vẫn không thể tin được chuyện đoàn trưởng Phong sẽ thích Gia Gia.

Trần Ngải Phương cùng không chậm chạp, nhận ra sự thăm dò của Triệu Mạn Lệ.

Mặc dù đoàn trưởng Phong đã nhờ chồng cô ấy tặng đồ cho họ, anh cũng giúp đỡ khi Khương Tiến Vọng quấy rối Gia Gia. Tuy nhiên, những điều này đều là vì chồng cô ấy Cố Minh Thành, cô ấy chưa từng nghĩ nhiều, cũng chưa bao giờ nghĩ tới sự liên quan giữa em chồng với đoàn trưởng Phong.

Lúc này Trần Ngải Phương thực sự bối rối.

Nhìn thấy vẻ mặt không thể tin được của cô ấy, Triệu Mạn Lệ nói chắc chắn: "Nếu chị không nhìn nhầm thì chắc chắn là như vậy."

Triệu Mạn Lệ nói: "Chị chắc chắn không nhìn nhầm, cách đoàn trưởng Phong nhìn Gia Gia có chứa sự để tâm."

"Cùng lắm thì đây chỉ là chị suy đoán, đoàn trưởng Phong cũng không có nói gì cả." Triệu Mạn Lệ bổ sung: "Cho nên em cũng không cần quá khó xử. Nếu đoàn trưởng Phong thực sự thích Gia Gia, chắc chắn cậu ấy sẽ đợi các em đến quân đội rồi nói."

Trần Ngải Phương vẫn có vẻ không thể tưởng tượng được.

Chị ấy là người từng trải, khi chị ấy và cục trưởng Ngụy tán tỉnh nhau, cách lão Ngụy nhìn chị ấy cũng giống như cách đoàn trưởng Phong nhìn Gia Gia, đều là cách một người đàn ông nhìn người con gái mình thích. Cho dù chị ấy có sai thì Phong Lẫm cũng thực sự quan tâm đặc biệt đến chuyện của Cố Di Giai, dù sao thì cũng rất khác.

Phong Lẫm là kiểu người làm việc gì cũng gọn gàng ngăn nắp, không nói vòng vo mà chỉ ra tay khi thấy thứ mình thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận